Sáng chủ nhật Lý Thạc Mẫn vẫn theo thói quen cuộn mình trong chăn ngủ trương rốn,
Từ Minh Hạo đã hoàn thành xong công cuộc trau chuốt vẻ ngoài thật tỉ mỉ nhưng con người đang ngủ nướng kia vẫn không hề có động thái muốn tỉnh dậy. Từ Minh Hạo bám vào thành giường chọc chọc cái bánh tét tên Lý Thạc Mẫn, vẫn không có phản ứng, lại dùng sức đập hai cái, bánh tét lăn thẳng vào trong cùng áp sát tường rồi lại bất động.
Từ Minh Hạo nhanh nhẹn leo lên cầu thang bên cạnh giường, nửa người rướn vào trong giường của Lý Thạc Mẫn, một tay vịn chặt cầu thang, tay kia dùng khí thế nhanh như chớp thò vào trong chăn, nhằm chính xác vào vòng eo bé nhỏ đầy thon ngọn của Lý Thạc Mẫn rồi bóp một cái thật mạnh, sau đó nhanh chóng nhảy xuống.
"Bà mẹ nó!" Cảm giác đau đớn đột ngột truyền tới từ eo khiến Lý Thạc Mẫn giật mình ngôi bật dậy, vừa xoa eo vừa quăng thẳng cái gối vào Từ Minh Hạo đang cười ngặt nghẽo, "Con mẹ nó, mày điên hả!"
Từ Minh Hạo nhanh nhẹn đỡ lấy cái gối Lý Thạc Mẫn quặng tới, tiện tay ném lại lên giường, "Tối qua ai ngồi ôm máy tính vừa chơi game hưng phấn nói sẽ không trễ hẹn cơ?"
Lý Thạc Mẫn bực bội cầm điện thoại lên xem giờ, đã hơn mười một giờ rồi, cậu còn nhớ rõ tối qua Từ Minh Hạo nói trưa nay sẽ tới nhà Văn Tuấn Huy ăn cơm mà.
"Còn ngây ra đấy làm gì? Dậy nhanh coi! Tao cho mày năm phút, năm phút mà không xong thì tao sẽ giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-doc-chiem/250614/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.