Đặng Thiên ngẩn ngơ cầm quyển sách trên tay, mặc kệ EN0 kêu thế nào, cậu vẫn không có phản ứng gì, đến khi EN0 hét lớn mới đem hồn cậu về chỗ cũ.
"Làm gì mà đứng tồng ngồng, tui kêu hoài không nghe vậy?"
Đặng Thiên lưỡng lự.
"EN0... quyển sách này... tiểu thuyết này..."
"Tiểu thuyết này thì sao?" EN0 ngạc nhiên hỏi.
"Nội dung... giống hệt như chuyện chúng ta..." Đặng Thiên ngập ngừng trả lời.
"Hả?" EN0 kinh ngạc.
Đặng Thiên nhíu mày, lo lắng.
Lúc Đặng Thiên cùng Thế Anh thanh toán đồ mua xong xuôi, xuống hầm giữ xe. Đặng Thiên vừa đóng cửa xe, liền có tiếng thở dốc từ đằng sau truyền lên. Đặng Thiên giật nẩy mình, quay phắt qua, phát hiện trong xe có thêm một người, toàn thân không một mảnh vải, động huyệt còn ngậm một dương cụ giả đang chỉnh độ rung tới mức cao nhất.
Đặng Bình không quan tâm tới Đặng Thiên, cũng chẳng mắc cỡ mà tích cực cầm dương cụ giả ra vào động huyệt một cách nhiệt tình. Hai chân mở thật rộng, còn hẩy mông lên, cố tình khoe phân thân bị quấn trứng rung trước mặt Đặng Thiên.
Không đợi Đặng Thiên lên tiếng, Thế Anh đã giải thích.
"Là chú út."
"Chú... út...?" Đặng Thiên nhất thời không nhớ chú út là ai. May nhờ có EN0 nhắc, chính là người đã chặn đường cậu trước cửa công ty, vòi tiền và uy hiếp tung những bức ảnh gợi dục khi cậu còn trong thời gian cải tạo.
Đặng Thiên kinh ngạc, chỉ trong thời gian ngắn mà chú út đã thành như thế này rồi. Từ một người đen nhẻm, da đen, thô ráp, chẳng biết từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-cao-h-xuyen-qua-nhiem-vu-tinh-ai/469679/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.