Nhìn Vệ Đình từ đằng xa xuất hiện, bước vào cổng, Đặng Thiên há hốc muốn lớn tiếng gọi chủ nhân rồi chạy ào tới, may thay lý trí kéo lại, biết có nhiều người xung quanh, Đặng Thiên không dám hó hé gì. Vệ Đình liếc mắt nhìn thoáng qua Đặng Thiên, khóe miệng hơi cong.
Đặng Thi Thi liền giới thiệu với ông nội.
"Ông nội, đây là Vệ Đình, ông chủ tập đoàn Lạc Diệu, là đàn anh của con đó."
Đàn anh? Lúc nào, mối quan hệ này sao cậu không biết? Đặng Thiên có chút bực bội nhíu mày.
Từ khi Vệ Đình xuất hiện, Đặng Bình cật lực tránh mặt đi, Thế Anh hiểu ý, dù gì người kia cũng quá khủng bố, chú út cho dù giữ vai trò là người hơn tuổi, vai vế cao hơn nhưng tránh được thì cứ tránh.
Ông nội nhướn mày suy nghĩ.
"Cậu là... sếp của cháu Thiên?"
Vệ Đình gật đầu. "Đúng vậy."
"Chào sếp." Đặng Thiên cũng phối hợp gật đầu chào.
Vệ Đình tặng quà, gặp mặt một vài người khác trò chuyện đôi ba câu. Thi Thi muốn nói vài câu với Vệ Đình nhưng không được. Đặng Thiên giả vờ như hóng gió, mở cửa đi ra ngoài lan can. Vệ Đình thấy vậy cũng giả vờ đi lại gần đó, đứng ở quầy rượu, tự cầm một ly nhấm nháp.
"Chủ nhân... anh cũng có thiệp mời sao không nói với em trước?"
"Thích không?" Vệ Đình hỏi lại.
Chủ nhân đột nhiên xuất hiện thì đương nhiên là phải thích chứ. Đặng Thiên nhỏ giọng cười.
"Thích... với lại... em nhớ tiểu chủ nhân nữa... cái lỗ ngứa ngứa, thèm tinh của chủ nhân..."
Vệ Đình trầm thấp cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-cao-h-xuyen-qua-nhiem-vu-tinh-ai/469680/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.