"Chủ nhật này là ngày gì em có biết không?" Thế Anh cất tiếng hỏi.
"Ting, nhiệm vụ phụ hoàn thành, cộng thêm năm mươi điểm, hí hí, chúc mừng babe." EN0 nhảy nhót, vui vẻ văng vẳng trong đầu cậu.
"Im lặng nào EN0." Đặng Thiên âm thầm nhắc nhở.
Cậu không phải là "Đặng Thiên" trước kia, cho nên những chuyện thuộc về kỉ niệm hay quá khứ không sâu sắc cậu chẳng biết và cũng chẳng nhớ. Cố gắng nhớ lại xem cuối tuần này là ngày gì, nhưng nghĩ hoài không ra, không lễ, không quốc khánh, chỉ là một ngày bình thường mà thôi.
"Thì chỉ là chủ nhật thôi mà." Đặng Thiên nghiêng đầu, giả vờ thắc mắc.
Thế Anh tức tối nhéo vú cậu. Đặng Thiên á lên vì đau và bất ngờ. Thế Anh nghiến răng, kẹp cổ cậu, Đặng Thiên nghịch ngợm mút một bên ngực Thế Anh, có dòng sữa trắng ngà trào ra.
"Thầng này, chủ nhật này là sinh nhật ông nội."
"Ông nội á! Em quên mất!" Đặng Thiên giả vờ kinh ngạc, hét toáng lên.
"Ừ, em chuẩn bị quà sẵn đi, cuối tuần anh chở em về luôn." Thế Anh mỉm cười, ngón tay gãi nhẹ đầu vú đã sưng đỏ của Đặng Thiên.
Đặng Thiên khẽ tay Thế Anh, đúng lúc này màn hình trên cánh cửa nhấp nháy ánh đen xanh. Thế Anh hí hửng.
"Anh đặt đồ ăn."
"Lúc nào vậy? Sao em không biết?"
Đặng Thiên đi theo Thế Anh. Cậu phát hoảng khi thấy Thế Anh định mở cửa bước ra ngoài.
"Này! Anh định trần truồng vậy ra ngoài hả?"
Thế Anh tỏ vẻ ngạc nhiên. "Thì làm sao? Em yên tâm, cả tầng này đã được chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-cao-h-xuyen-qua-nhiem-vu-tinh-ai/469678/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.