Đi trên đường, ba người rất tự giác ra dáng là tiểu công tử thực sự. 
“Từ giờ tới lúc thanh lâu nhộn nhịp còn lâu lắm, chúng ta đi ăn một chút cái đã nhỉ?” Nhạc Kiến Đường hỏi. 
“Được!” Nhạc Kiến Nhu cùng Bảo Nhi đều tỏ vẻ đồng ý. 
“Đi đâu ăn bây giờ?” Nhạc Kiến Nhu hỏi. 
“Đương nhiên là chỗ phong cảnh đẹp mà đồ ăn ngon rồi!” Nhạc KiếnĐường cười nói, “Bảo Nhi à, muội chưa đi hồ Mạc Sầu đúng không? Hôm naychúng ta tới ăn thử vài món xem sao?” 
“Tốt! Có vịt không? Ta muốn ăn món vịt.” Bảo Nhi không khách khí trả lời. 
“Dĩ nhiên là có! Cái khác có thể không, vịt Kim Lăng nhất định sẽ có.” Hai tỷ muội cùng đồng thanh. 
Chờ các nàng đi tới hồ Mạc Sầu cũng đã gần trưa, tỷ muội Nhạc gia dẫn nàng đến “Mạc Sầu Cư” bên cạnh hồ, Mạc Sầu Cư mô phỏng theo kiến trúclục triều, phong cách cổ kính mà trang nghiêm, nội thất bên trong toànbộ đều là gia cụ kiểu dáng thời lục triều. Trực tiếp lên thẳng lầu ba,đi vào “Hoành Đường Tiểu Trúc”, Bảo Nhi không vội ngồi xuống mà chạy đến bên cửa sổ ngắm mỹ cảnh hồ Mạc Sầu. Phóng tầm mắt nhìn xuống, liền thấy xa xa lác đác vài chiếc lá phong đỏ cũng hoa hải đường, màu sắc hoàquyện đẹp mắt, mặt hồ bởi vì khí trời lạnh mà được bao phủ bởi một tầnghơi nước mỏng manh, “Thật xinh đẹp! Tiên cảnh!” Bảo Nhi tán thưởng. 
“Bên kia có một toà Bão Nguyệt Lâu, buổi tối ngắm trăng còn đẹp hơncơ —— chỉ là nghe nói, chứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lao-phai-ga-theo-lao/2330863/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.