“Tào thiếu gia, thỉnh tự trọng.” Quỳnh thai vẻ mặt lạnh lùng. 
“Tự trọng? Quỳnh Thai, ngươi mà cũng nói lời tự trọng với bản thiếugia ư? Ngươi cho là ngươi là ai? Ngươi nghĩ là đây là chỗ nào? Khuêphòng của thiên kim tiểu thư chắc? Ha ha ha ha, Quỳnh Thai, thiếu gia ta cất nhắc ngươi, ngươi đừng nên trở mặt không biết xấu hổ ~~~” nam nhânnọ nắm tay trái Quỳnh Thai, tay phải nàng lập tức không chút chần chừgiơ lên ~~~ 
“Quỳnh Thai, cùng hạng người như thế động thủ không sợ bẩn tay sao?Bẩn tay thiếu gia ta sẽ đau lòng đó.” Bảo Nhi bỗng nhiên cất tiếng, nhàn nhã uống một ngụm nước. 
Bàn tay Quỳnh Thai chậm rãi buông xuống, quay đầu lại nhìn Bảo Nhi,thản nhiên cười: “Thiếu gia nói chí phải, Quỳnh Thai biết sai rồi.” 
“Ngươi cái tên thúi ~~~” nam nhân kia lời thô tục còn chưa phun hết, một miếng bánh ngọt bay vào trong miệng hắn. 
“Đừng làm ô uế gian phòng, ảnh hưởng tới hứng thú đại gia bọn ta.”Người nói chính là Nhạc Kiến Đường, lúc này trong mắt nàng lóe ra tiasáng hiếu chiến, Bảo Nhi chung quy vẫn nghĩ cái loại ánh mắt này sao màquen thuộc. 
“Đúng đó! Đại gia đã thưởng ngươi bánh ngọt, còn chưa cút đi ra ngoài?” Nhạc Kiến Nhu chen vào, e sợ chuyện còn chưa đủ loạn. 
Vừa lúc nói chuyện, Nhạc Kiến Đường đã đến bên cạnh nam nhân nọ, nhẹnhàng trở tay một cái khiến cho hắn phải thu tay về, trừng mắt nhìn Nhạc Kiến Đường, mà Nhạc Kiến Đường lại kéo Quỳnh Thai đến cạnh bàn ngồixuống. 
“Để gia nhìn xem có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lao-phai-ga-theo-lao/2330865/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.