au khi được tắm rửa sạch sẽ, ta bị kéo vào đại sảnh phía tây của toà thành.
Vừa tiến vào trong, trái tim ta lập tức co thắt lại vì sợ hãi… Chính tại nơi này, ta đã bị đối xử tàn khốc, mất đi tính năng sinh dục, đau đớn cùng thống khổ, ta không bao giờ nghĩ cơn ác mộng này lại tái diễn lần nữa, nhưng hôm nay, ta lại bị đưa đến đây để tiếp nhận cực hình như lúc đó.
Giữa đại sảnh có hai cây cột sắt thẳng đứng, một trong hai cây đang trói một thanh niên nô lệ.Ta thì bị kéo trói vào một cây còn lại.
Len lén đánh giá hoàn cảnh xung quanh một chút, thấy hai bên đại sảnh là hai hàng tính nô có nhiệm vụ làm “công”, một hàng ta biết nhưng hàng kia thì rất lạ mặt.
“Thế nào, ngươi bây giờ nghĩ lại vẫn còn kịp đấy…”
Không biết từ lúc nào lão gia đã đi tới trước mặt ta, vì mắc bệnh sạch sẽ nên hắn cũng đã tắm rửa thơm tho, thay một bộ quần áo mới, ngay cả cái tay nâng cằm ta cũng đã đeo bao tay vào.
Thật không biết cái thứ hung khí chết tiệt vừa chui vào cơ thể dơ bẩn của ta có bị rửa đến rớt một tầng da không nhỉ…? Ta bĩu môi tự giễu, thầm cười chính mình đã đến hoàn cảnh này mà còn có tâm tư suy nghĩ đến những chuyện viễn vông.
“Chỉ cần ngươi tự tay giết chết tên xá giam kia, ta sẽ tạm tha cho ngươi…” Lão gia chậm rãi vuốt ve cằm ta, động tác đầy ưu nhã, nhưng giọng nói lại vô cùng ác độc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-duc-thanh-bao/182864/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.