Tôi thở phào nhẹ nhõm sau khi mọi chuyện đều đã được giải quyết xong, nhưng mà những người làm vì vẫn còn lo lắng cho tôi, nên vẻ mặt không được tốt cho lắm.
"Lan, em thấy ra sao rồi? Vẫn ổn chứ? Trong người có cảm thấy chỗ nào hổng được khỏe hay không?"
Chu Nguyên nhìn tôi mà lo lắng lên tiếng hỏi.
Tôi lắc đầu, sau đó chậm rãi trả lời "Chu Nguyên, anh đừng quá lo lắng, hiện giờ em đã không sao rồi, trong người cũng hổng cảm thấy có chỗ nào không ổn hết".
"Chu Nguyên".
Bất chợt chợt Tống Doãn lên tiếng, giọng nói mang theo chút vẻ trêu chọc "Anh đừng nên lo lắng thái quá như vậy, tôi cũng đã giải thích xong rồi mà".
Nói xong lời này, anh ta còn cười khẽ.
Tôi không quan tâm tới lời trêu chọc của Tống Doãn dành cho Chu Nguyên, thứ tôi chú ý nhất bây giờ chính là bộ dạng của anh ta, nó trông rất quen, hình như tôi đã từng gặp anh ta một lần ở đâu đó rồi thì phải, chỉ có điều không nhớ ra là đã gặp anh ta lúc nào.
"Tống Doãn".
Giọng của Chu Nguyên hơi lớn, trong giọng nói có chút nghiêm túc "Tôi không có thời gian nói giỡn với cậu, tình huống hiện tại cậu cũng biết là đang hết sức rắc rối".
Tôi nhíu mày khi nghe thấy câu này, trong lòng thầm nghĩ, rốt cuộc là nó có ý nghĩa gì đây? Tại sao tình huống này lại được Chu Nguyên gọi là rắc rối chứ? Không lẽ anh ta đã biết chuyện gì đang xảy ra hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma/2811384/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.