Tôi lúc này hình như không thể kiểm soát được bản thân nữa, cơ thể cứ run lên từng hồi một.
"Lan, em cứ bình tĩnh, bình tĩnh nào".
Giọng của Chu Nguyên vang lên bên tai, âm thanh nghe rất trầm, và hơi yếu ớt chút.
"Em không thể bình tĩnh được, phía trước rõ ràng có tiếng động, nhưng mà xung quanh từ nãy tới giờ có ai đâu chứ".
Tôi nuốt một ngụm nước miếng, hướng về phía của Chu Nguyên, nói chuyện một cách hết sức nghiêm túc.
"Lan, có một chuyện, coi bộ anh không thể giấu diếm em được nữa..."
Chu Nguyên nói tới đây thì đưa đôi mắt quan sát tôi một lượt.
Anh ta còn chưa kịp nói gì, thì bỗng dưng lúc này trong ánh mắt của tôi nhìn thấy một bóng người lướt qua, tuy rằng ánh sáng xung quanh dãy hành lang này rất mờ ảo, nhưng mà thực sự hình ảnh đó hiện lên rõ mồn một.
"Phía trước, hình như có bóng người".
Tôi vô thức lên tiếng, trong lòng bắt đầu lan tỏa sự sợ hãi khắp mọi nơi.
Chu Nguyên có chút hoảng sợ thoáng qua trên gương mặt, anh ta nhìn chăm chăm vào tôi, bàn tay liền nắm chặt lấy bờ vai của tôi, miệng lo lắng hỏi "Lan, em vừa nói cái chi vậy? Rốt cuộc là em đã nhìn thấy cái chi rồi hả?"
Tôi có thể cảm nhận thấy hơi ấm từ cánh tay của Chu Nguyên bắt đầu giảm dần, coi bộ có thứ gì đó đang ảnh hưởng tới nhiệt độ cơ thể của anh ta.
Tôi thích một hơi sâu, liền gấp gáp trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma/2811382/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.