Du Linh nghe cô nói vậy thì lập tức phẫn nộ, xiết tay thành nắm đấm nghiến răng nghiến lợi nói.
"Hôm nay mày hãy cút xuống địa ngục đi!"
Thu Lan cười khinh bỉ:
"Để xem mày có đủ khả năng đánh tao cút xuống địa ngục hay không? Hay mày lại phải chết thê thảm đáng thương như sư huynh của mày, hahaha..."
Du Linh tức giận lôi ra một cái gương bát quái, vẽ bùa lên trên tấm gương rồi niệm chú.
"Bắt yêu ma!"
Gương bát quái chiếu thẳng vào người Thu Lan, ánh sáng màu vàng kim lóe lên hút linh hồn của cô từ từ vào gương. Thu Lan cố gắng chống cự vùng vẫy, nhưng sức mạnh của cái gương quá lớn cứ hút cô vào đó từ từ.
Du Linh cười mỉm chi:
"Hừ, cái gương này là pháp bảo của sư phụ tao truyền lại! Chưa có ma quỷ nào thoát ra được, hôm nay mày hãy chết đi!"
Linh hồn Thu Lan bị gương bát quái hút vào bên trong, cô cố gắng vùng vẫy thoát ra khỏi cái gương nhưng không được. Du Linh cười lạnh.
"Cố gắng chống cự vô ích, chỉ khi nào cái gương này bị vỡ thì mày mới thoát ra được! Còn không thì mày sẽ bị giam cầm trong gương vĩnh viễn, hahaha.."
Thu Lan bị nhốt ở trong gương, cô hét lên.
"Mau thả tao ra, thả tao ra!"
Du Linh không thèm quan tâm đến cô, ả đưa gương cho Thiên Quân giữ. Còn ả thì bước đến bên cạnh Ngọc Tâm, lấy kiếm gỗ đào ra chém đứt mấy sợi dây leo rồi nói.
"Bác gái không sao chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276324/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.