Nhìn thấy thân xác chồng mình chết thê thảm như thế, Ngọc Tâm liếc nhìn Thu Lan hét lên.
"Mày đúng là con quỷ độc ác!"
Thu Lan bước lại gần xác của Châu Dương mà cười nhếch mép:
"Tao ác sao bằng hai vợ chồng chúng mày được!"
Ngọc Tâm quát lên:
"Mày tính làm gì thân xác chồng tao hả con quỷ kia!"
Thu Lan liếc nhìn Ngọc Tâm mà cười lạnh:
"Chồng mày dám thiêu sống mẹ tao, thì tao sẽ thiêu đốt linh hồn của nó mãi mãi không được siêu sinh!"
Nói xong Thu Lan lôi hồn của Châu Dương ra, dùng lửa đốt cháy linh hồn của anh. Linh hồn Châu Dương vặn vẹo đau đớn la hét inh ỏi.
"Aaaa...xin hãy tha cho tôi đi Thu Lan..."
Thu Lan trợn trắng mắt:
"Mày có tha cho mẹ tao không? Mày đã thiêu sống mẹ tao, mày có biết mẹ tao rất đau đớn đến chừng nào hay không? Tao sẽ không nhân từ với mày đâu, mày hãy biến mất vĩnh viễn khỏi thế gian này đi Châu Dương!"
Bùm
Ngọn lửa cháy mạnh thiêu đốt linh hồn của Châu Dương, Ngọc Tâm thấy cảnh tượng kinh hãi vội khóc lóc đến muốn ngất xĩu.
"Khônggg....chồng ơi..."
Châu Dương đã bị ngọn lửa của Thu Lan thiêu cháy, biến mất vĩnh viễn không thể siêu sinh tan thành cát bụi. Khóe môi Thu Lan khẽ cong lên cười mỉm chi.
"Chồng mày đã chết! Giờ thì đến lượt mày đó Ngọc Tâm!"
Thu Lan bước lại gần Ngọc Tâm, ả liếc nhìn cô bằng ánh mắt căm phẫn.
"Mày dám giết chết chồng tao, thì tao sẽ giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276319/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.