Nhìn thấy thân xác chồng mình chết thê thảm như thế, Ngọc Tâm liếc nhìn Thu Lan hét lên.
"Mày đúng là con quỷ độc ác!"
Thu Lan bước lại gần xác của Châu Dương mà cười nhếch mép:
"Tao ác sao bằng hai vợ chồng chúng mày được!"
Ngọc Tâm quát lên: "Mày tính làm gì thân xác chồng tao hả con quỷ kia!"
Thu Lan liếc nhìn Ngọc Tâm mà cười lạnh: "Chồng mày dám thiêu sống mẹ tao, thì tao sẽ thiêu đốt linh hồn của nó mãi mãi không được siêu sinh!"
Nói xong Thu Lan lôi hồn của Châu Dương ra, dùng lửa đốt cháy linh hồn của anh. Linh hồn Châu Dương vặn vẹo đau đớn la hét inh ỏi.
"Aaaa...xin hãy tha cho tôi đi Thu Lan..."
Thu Lan trợn trắng mắt: "Mày có tha cho mẹ tao không? Mày đã thiêu sống mẹ tao, mày có biết mẹ tao rất đau đớn đến chừng nào hay không? Tao sẽ không nhân từ với mày đâu, mày hãy biến mất vĩnh viễn khỏi thế gian này đi Châu Dương!"
Bùm
Ngọn lửa cháy mạnh thiêu đốt linh hồn của Châu Dương, Ngọc Tâm thấy cảnh tượng kinh hãi vội khóc lóc đến muốn ngất xĩu.
"Khônggg....chồng ơi..."
Châu Dương đã bị ngọn lửa của Thu Lan thiêu cháy, biến mất vĩnh viễn không thể siêu sinh tan thành cát bụi. Khóe môi Thu Lan khẽ cong lên cười mỉm chi.
"Chồng mày đã chết! Giờ thì đến lượt mày đó Ngọc Tâm!"
Thu Lan bước lại gần Ngọc Tâm, ả liếc nhìn cô bằng ánh mắt căm phẫn.
"Mày dám giết chết chồng tao, thì tao sẽ giết chết mày thêm một lần nữa!"
Thu Lan cười khinh bỉ: "Ồ vậy sao? Tao đang rất trông đợi đây!"
Thu Lan giơ tay ra định bóp cổ Ngọc Tâm thì lá bùa màu xanh bay tới, phóng ra ánh sáng đánh vào tay của Thu Lan. Cô vội thụt tay lại quay lại liếc nhìn thầy Hải.
"Đừng có xen vào chuyện của tao! Mau cút đi pháp sư thối tha!"
Thầy Hải cười lạnh: "Nghiệp chướng, quay đầu là bờ! Nếu không ta sẽ đánh cô hồn bay phách tán không được siêu sinh!"
Thu Lan cười nhếch mép: "Thì ra là mày chọn cái chết! Đừng trách sao tao không nhắc nhở mày trước!"
Thu Lan vung tay ra hóa thành trận cuồng phong lốc xoáy, bay đến tính cuốn thầy Hải vào trong cơn gió lốc xoáy đó. Thầy Hải dùng lá bùa màu xanh niệm chú ngữ, đánh tan trận cuồng phong lốc xoáy của Thu Lan.
Thầy Hải dùng kiếm gỗ đào bay đến định đâm vào người của Thu Lan, cô tránh né kịp thời, ánh mắt hung dữ liếc nhìn thầy Hải. Cô vung tay ra mây đen kéo đến, sấm chớp đùng đùng, gió thổi mạnh lá cây kêu xào xạt. Thu Lan dùng phép gọi những linh hồn lang thang, cô độc vất vưởng trên thế gian tập hợp lại một chỗ. Ra lệnh tấn công thầy Hải.
Những cô hồn dã quỷ đó liền bay đến thi nhau cắn xé thân xác của thầy Hải, hắn dùng kiếm gỗ đào chém từng cô hồn dã quỷ đó. Linh hồn bị kiếm chém tan thành mây khói, nhưng số lượng càng lúc càng đông. Khiến thầy Hải không đủ sức chống cự, mệt mỏi, hắn lau mồ hôi lấm tấm trên trán.
Thầy Hải cắn ngón giữa chảy máu rồi trét lên thanh kiếm gỗ đào, đọc một loạt chú ngữ thanh kiếm lóe lên ánh sáng vàng nhạt. Thầy Hải dùng kiếm chém những linh hồn đó, khiến hồn bay phách tán tan thành cát bụi.
Thu Lan nhìn thấy thầy Hải sắp phá được những cô hồn dã quỷ của mình, cô vội dùng tay biến ra hàng trăm âm binh chết trận đến. Tập hợp âm binh bố trí thành trận vây quanh thầy Hải, rồi xông vào đánh, thầy Hải quá mệt mỏi không thể tin được Thu Lan lại mạnh đến mức này. Có thể gọi được âm binh tà ma đến giúp.
Nhìn Thu Lan bây giờ cứ như là thống lĩnh của ma quỷ vậy, cô chỉ cần hất tay một cái thì tất cả ma quỷ đều có mặt. Thầy Hải sợ hãi run người, tại sao một cô gái bình thường sau khi chết lại đáng sợ đến như vậy. Nhìn khuôn mặt của Thu Lan bây giờ lạnh lùng, độc ác nguy hiểm đang đứng ở giữa đám âm binh. Cô ra lệnh cho đám âm binh đó xông đến cắn xé thầy Hải.
Thầy Hải sắp kiệt sức vì âm binh quá đông, nếu dùng kiếm gỗ đào chém thì không biết chém đến bao giờ mới hết. Hắn lôi lá bùa màu tím ra, niệm chú ngữ rồi quăng vào đám âm binh.
Bùm
Lá bùa phát ra ánh sáng tím rồi nổ tung, những âm binh cũng bị nổ banh xác, thầy Hải thi triển bùa xong cũng ngã quỵ xuống đất. Phun ra một bãi máu đỏ tươi, ôm ngực thở hổn hển. Vì dùng bùa màu tím quá nhiều lần, khiến sức lực của thầy Hải bị cạn kiệt. Bùa màu tím rất mạnh nhưng cũng rất hao tổn sức lực, nếu như người thi triển bùa đó chưa đạt được tới cấp độ cao. Thì rất dễ bị thổ huyết mà chết.
Thu Lan nhìn thấy thầy Hải phá tan đám âm binh của mình thì cô cũng ngạc nhiên, vì cô đã đấu qua mấy pháp sư thì thấy thầy Hải là pháp sư rất mạnh chỉ sau thầy Lâm Ẩn. Thu Lan cười nhếch mép.
"Khá lắm! Nhưng có vẻ như mày sắp không chịu nổi rồi, tao sẽ tiễn mày đi trước một đoạn!"
Thu Lan bước lại gần thầy Hải bóp chặt cổ hắn nhấc lên không trung, thầy Hải cắn tay rỉ máu ấn xuống trán của Thu Lan.
"Aaaa..."
Máu của thầy Hải dính lên trán của cô khiến trán cô bốc thành khói trắng, đau đớn như bị lửa đốt. Thu Lan vội ném thầy Hải văng ra xa, ánh mắt độc ác nhìn hắn rồi nói.
"Mày dám..."
Thầy Hải lồm cồm bò dậy: "Cô sợ máu của tôi cũng phải thôi, ma quỷ yêu tà nào cũng sợ máu của tôi hết!"
Thu Lan cười lạnh: "Tao sẽ giết chết mày!"
Thu Lan dùng lệ khí của mình xiết cổ thầy Hải nhấc lên không trung, cô vung tay hóa ra mấy sợi dây leo trói chặt cổ thầy Hải. Treo lên cành cây cao nhất, nở nụ cười độc ác.
"Để xem mày làm được gì? Cho dù mày phá được dây leo của tao, nhưng với độ cao này thì mày sẽ chết banh xác!"
Dây leo xiết cổ thầy Hải càng lúc càng chặt, hắn cố gắng vùng vẫy dữ dội thì càng khó thở hơn. Thầy Hải dùng máu của mình ấn vào dây leo, sợi dây leo bốc khói trắng tiếng kêu xèo xèo vang lên. Dây leo bị đốt cháy rồi tan biến trong không khí, thầy Hải rơi xuống đất bị gãy cổ chết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]