Thu Lan nước mắt giàn giụa lắc đầu nguầy nguậy:
"Không không, mẹ không có lỗi với con! Là do gia đình đó độc ác, hãm hại hai mẹ con mình!"
Bà Thu Liên buồn khổ rơi lệ:
"Nếu mẹ biết trước gia đình đó độc ác tàn nhẫn như vậy, thì mẹ đã không để cho con phải gả vào gia đình đó rồi! Là do mẹ ngu xuẩn mới tạo ra bi kịch như ngày hôm nay!"
Thu Lan lấy tay lau hai hàng nước mắt của bà Thu Liên rồi nghẹn ngào nói:
"Mẹ đừng nói như vậy, không phải lỗi do mẹ đâu! Lỗi do con quá yếu đuối hèn nhát, nên đã để cho bọn họ ức hiếp tủi nhục đến chết! Tất cả là do con bất tài vô dụng!"
Ánh mắt Thu Lan chuyển sang màu đỏ ngầu hằn lên những tia máu, cô gằn lên từng chữ:
"Mẹ yên tâm đi! Con sẽ bắt gia đình độc ác tàn nhẫn đó phải trả giá đắt, vì dám hãm hại hai mẹ con mình! Con sẽ khiến bọn chúng chết không toàn thây, cho dù như lai tái thế cũng sẽ không cứu được bọn chúng! Sẽ không một ai có thể cứu được cái gia đình độc ác đó, con sẽ khiến cho bọn họ chết thật thê thảm gấp vạn lần hai mẹ con mình đã hứng chịu!"
Bà Thu Liên nhìn thấy Thu Lan bỗng dưng đáng sợ như vậy thì bà hoảng hốt:
"Thu..Lan...sao con lại trở nên đáng sợ như vậy?"
Thu Lan thấy mình đã làm cho bà Thu Liên giật mình hoảng sợ, thì cô cười khổ rơi lệ. Cô biến thành hình dáng lúc chết, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276266/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.