Thụy Diệp vô cùng hạnh phúc khi được ngồi nói chuyện với bạn nam nổi tiếng trong trường.
"Còn mình tên là Thụy Diệp, rất vui được làm quen với cậu!"
Nói xong cô liền giơ bàn tay ra định bắt tay với Châu Dương, nhưng anh chẳng thèm đếm xỉa gì đến Thụy Diệp. Anh gấp sách vở lại cất vào balo đứng dậy rồi nói.
"Ồn ào, phiền phức thật!"
Nói xong thì bỏ đi một mạch, để Thụy Diệp ngồi thẫn thờ ngơ ngác tại chỗ. Nhưng cô vẫn không từ bỏ ý định, vẫn nhất quyết bám theo anh. Ngày nào đi học Thụy Diệp cũng đu bám Châu Dương, đi theo anh nói những chuyện trên trời dưới đất.
Tình cảm của hai người đã nảy sinh từ lúc nào không hề hay biết, càng ngày càng thích đối phương nhiều hơn. Có một ngày Thụy Diệp bị sốt không đi học được, cũng không đến gặp Châu Dương nữa khiến cho anh lo lắng bất an. Nhớ nhung vô độ, bình thường cô mèo nhỏ hay đến đùa giỡn trêu ghẹo anh.
Nhưng hôm nay thật khác lạ anh không nhìn thấy cô mèo nhỏ đâu hết, không thấy cô ấy đến tìm anh nữa. Trong lòng luôn bất an, lo lắng đến an nguy của Thụy Diệp. Vội vàng xuống phòng hiệu trưởng kêu thầy hiệu trưởng cho biết sơ yếu lý lịch của Thụy Diệp, biết nơi cô đang sinh sống. Biết số điện thoại của cô.
Anh vội vàng chạy một mạch đến nhà của cô, hơi thở dồn dập thở hổn hển vì chạy quá vội. Gõ cửa nhà cô
Cốc cốc
"Ai đó?"
"Là tôi!"
Cạch
Cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276226/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.