Thụy Diệp bỗng chốc mệt mỏi vì tiêu hao quá nhiều sức lực, ả ta sắp không chống lại nổi nữa. Những thây ma kia cứ lao đến cắn xé lấy linh hồn ả không ngừng, Thụy Diệp mỗi lúc một yếu đi, chân đứng không vững loạng choạng.
Những thây ma kia hút đi oán khí trên người ả, khiến cho ả từ một linh hồn tà ác trở thành một linh hồn thánh thiện. Thụy Diệp bị thây ma hút đi oán khí đau khổ, nhưng cũng bị thây ma cắn xé linh hồn. Khiến cho linh hồn ả dần dần trong suốt, như sắp hòa tan vào không khí.
Thu Lan nhìn thấy Thụy Diệp sắp bị hồn bay phách tán, vội thu mấy đám thây ma lại. Thụy Diệp ngã xuống đất, nhưng lúc này ả không còn đáng sợ như trước nữa. Mà giờ đây nhìn Thụy Diệp dáng vẻ như lúc còn sống, một cô gái xinh đẹp đáng yêu độ tuổi thiếu niên.
Người của Thụy Diệp phát ra ánh sáng màu trắng nhạt, gương mặt tươi cười rạng rỡ không còn dáng vẻ kinh khủng như lúc nãy. Thụy Diệp đứng dậy mỉm cười nhẹ nhàng, nắm lấy bàn tay của cô.
"Cảm ơn cô nhiều lắm Thu Lan!"
Thiên Quân vẫn ngây ngô chưa kịp hiểu ra chuyện gì, nhưng tình hình lúc này có vẻ không còn khủng bố như hồi nãy. Cậu cũng ngơ ngác đứng đực ra một chỗ, để chứng kiến cảnh diễn ra tiếp theo.
Thu Lan nhìn thấy Thụy Diệp đã tan đi oán khí trở lại dáng vẻ lúc ban đầu, cô thở một hơi dài nhẹ nhõm. Thụy Diệp cười nói.
"Cảm ơn cô đã giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276223/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.