Bà Thu Liên cảm ơn rối rít:
"Tôi cảm ơn cô nhiều lắm!"
Người hầu nhìn bà:
"Thôi được rồi, bà cũng không cần phải cảm ơn tôi đâu!"
Nói xong người hầu bước vào nhà rồi nói với bà Châu Hà.
"Thưa bà chủ, bà Thu Liên muốn gặp con gái tên là Thu Lan, bà ấy sẽ không chịu đi nếu không được gặp con gái!"
Bà Châu Hà tức giận đập mạnh xuống bàn một cái "Rầm" rồi nghiến răng:
"Giỏi lắm, giỏi lắm! Tôi không xử bà thì bà chưa thấy sợ phải không? Gọi bà ta vào trong nhà cho tôi!"
Người hầu kinh sợ vội vàng chạy ra ngoài cổng, bà Thu Liên nhìn thấy vội nói:
"Sao rồi, bà Châu Hà có cho tôi vào không?"
Người hầu nói:
"Bà chủ cho phép bà vào trong nhà nói chuyện, mời bà đi theo tôi!"
Bà Thu Liên mừng rỡ đi theo vào trong nhà, bước vào trong nhà nhìn thấy bà Châu Hà đang ngồi uống trà với khuôn mặt có chút lạnh lùng, bà Châu Hà ra lệnh người hầu lui xuống dưới làm việc rồi mời bà Thu Liên ngồi xuống ghế nói chuyện.
"Mời bà Thu Liên ngồi xuống uống một tách trà với tôi nào! Lâu quá chúng ta không gặp nhau rồi nhỉ!"
Bà Thu Liên vội vàng ngồi xuống rồi cười:
"Đúng thật là lâu rồi tôi mới đến nhà bà!"
Bà Châu Hà nhìn thấy bộ dáng cười tươi của bà Thu Liên liền tỏ vẻ chán ghét, nhìn cái bộ dạng của bà ta giống y hệt con tiện nhân Thu Lan đó vậy, thật khiến người ta muốn đánh mà. Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276169/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.