Ông Châu Lục hoang mang nhìn cô, chẳng lẽ bây giờ ông phải chết thật sự trong đêm hôm nay hay sao. Không, không ông không muốn chết, vợ ông vẫn còn đang ngủ, con dâu và cháu đích tôn của ông vẫn đang say giấc nồng.
Ông không cam tâm tình nguyện chết, ông còn nhiều việc phải làm, ông vẫn còn vướng bận trần gian. Ông vẫn còn muốn sống, để nhìn thấy cháu đích tôn của ông lớn lên. Nối dõi sự nghiệp của công ty Châu Gia, ông còn nhiều công việc vẫn chưa hoàn thành đang còn dang dở.
Ông nhìn Thu Lan nói.
"Không, không, tôi chưa muốn chết, đừng có giết tôi!"
Thu Lan trợn mắt nhìn ông.
"Ha, ông còn điều gì nuối tiếc chăng?"
Ông Châu Lục thẩn thờ nói:
"Tôi phải sống vì tôi vẫn còn nhiều tâm nguyện chưa thực hiện, muốn nhìn cháu đích tôn lớn lên kế thừa công ty Châu Gia, muốn nhìn thấy nó cưới vợ sinh con."
Thu Lan cười lạnh:
"Ông đừng mong chờ gì nữa, tôi sẽ lấy sạch cái mạng chó của các người. Tôi sẽ khiến cho dòng họ Châu không còn con nối dõi, tôi sẽ giết sạch không chừa một ai. Hahaha...."
Ông Châu Lục chắp tay cầu xin:
"Coi như là tôi cầu xin cô hãy tha mạng cho đứa cháu tội nghiệp của tôi, cái mạng già này tùy cô định đoạt!"
Thu Lan cười mỉm chi:
"Tại sao tôi phải tha cho cháu ông chứ?"
Ông Châu Lục nghiến răng:
" Đồ độc ác, đến đứa nhỏ còn không tha, nó làm gì nên tội?"
Thu Lan bóp cổ ông Châu Lục, đôi mắt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276138/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.