“Hai người họ là bạn tốt, nghe nói quen nhau lúc3 còn ở trường, đều là nhân vật thuộc cấp bậc na2m thần nha, có thể quen biết một người là tốt r0ồi, cậu Thúc và Hạ Vũ đều là người tớ thích nhấ0t.” Họ nói giống như những tin đồn trước kia đề3u không tồn tại vậy
Ví dụ như lúc đầu Hạ Vũ thực tập xong có thể được giữ lại là nhờ công lao của cậu Thúc; Hạ Vũ không giỏi giao tiếp nhưng vẫn có thể ở lại làm việc tại Hoa Hàng là bởi cậu Thúc đã lót đường; Hạ Vũ là người được cậu Thúc bao nuôi; Hạ Vũ là kẻ ăn bám..
Chắc chắn Hạ Vũ và Thúc Tùng Cảnh có quan hệ không thể để ai biết..
Thúc Tùng Cảnh lái xe, rất không hài lòng đối với chức vị của Hạ Vũ bây giờ: “Vị trí Phó tổng giám đốc bộ kỹ thuật bỏ trống mà sao cậu còn không được thể vào?” Hạ Vũ nói không có vấn đề: “Bây giờ tớ mới bao nhiêu tuổi chứ, ngồi vào thì những người khác sẽ nói tớ dựa vào quan hệ, bám váy chị.” “Cậu quan tâm đến lời người khác làm gì, cậu không có năng lực à? Trình độ học vấn thấp hơn người khác? Còn chưa cố gắng? Hơn nữa sớm hay muộn thì cậu cũng phải thăng tiến, vậy mà bây giờ còn nhường người khác.” Hạ Vũ chưa từng nghĩ đến chuyện này
Thúc Tùng Cảnh châm chọc: “Cho cậu mười năm để rèn luyện, sau đó ngồi lên, tiếp theo thì sao, đối phương sẽ được lên chức ư? Ông ta có năng lực như vậy à? Sẽ xuống đài thôi! Người biết thì nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591824/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.