Hạ Tiểu Ngư gấp gáp ngẩng đầu lên: “Bọn em đã quen biê3́t nhau từ năm ngoái rồi, con người anh ấy rất tốt, rấ2t biết chăm sóc cho em…”
“Vừa nãy mới nói không0 quyết định được vì quá đột ngột, muốn để chị và m0ẹ xem giúp cơ mà.”
Hạ Tiểu Ngư biết chị mình 3đang cố ý trêu chọc nên trợn mắt nhìn lại, rồi lại không kìm được cúi đầu xuống cười: “Em… em chỉ nói vậy thôi mà… thực ra hai bọn em đều là con nhà bình thường, chỉ là tìm một người bạn trai thôi không cần phải nhiều việc như thế, hy vọng đến lúc đó chị đừng khó chịu với anh ấy, anh ấy là một người rất tốt.”
Được lắm, còn chưa gặp mặt mà đã thay anh ta nói chuyện rồi, có điều, yêu đương vốn là như vậy mà, khi xưa cô cũng hận không thể nói thật nhiều lời tốt đẹp về Hà Mộc An trước mặt mẹ.
Hạ Diệu Diệu cho rằng chỉ cần con người không tồi, Tiểu Ngư lại thích, những cái khác đều không quá quan trọng, cô nghiêng đầu về phía sau hét lớn: “Mẹ ơi! Mau lại đây có chuyện vui rồi.” Không cần hỏi nhiều nữa, cứ thế mà kết hôn thôi, đến lúc ấy me đừng có mà không nỡ cho Tiểu Ngư đi nhé.
Bà Hạ vô cùng lo lắng cho cô con gái út của mình, chuyện vài năm trước đã khiến bà sợ hãi, mà giờ con bé vẫn cứ ngây ngô như thế, bà chỉ lo chuyện tình cảm con bé không được thuận lợi lại nghĩ quẩn.
Vừa nghe thấy Tiểu Ngư muốn dẫn bạn trai về nhà, không những thế người này còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591788/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.