Có gì lạ đâu, con gái lớn rồi thì tự nhiên phải yêu đương thôi: “Không thế thì mẹ m3ới nên lo lắng ấy.”
Bà Hạ ngồi trên chiếc xe lăn đặt ngay gần sofa, than thở2: “Con cũng biết nó là đứa như thế nào rồi đấy, không có đầu óc không có mắt nhi0̀n, ai biết được nó sẽ tìm một người như thế nào, con phải xem giúp nó đi.”
Cô gạt vỏ táo dính trên dao ra: “Đã là thời đại nào rồi mà còn phải cho người 3nhà xem xét.”
Hà Bất được mặc cho bộ quần áo liền thân màu xanh quân đội, nằm trên thảm lăn lộn hết vòng này đến vòng khác vui ngất trời.
“Con chỉ biết phản bác lời mẹ nói thôi đúng không, nó có phải là em gái con không hả…”
Hạ Diệu Diệu gọt táo thành một hình trụ để vào khay ăn cơm của trẻ em, gõ gõ lên mép khay phát ra tiếng giòn giã: “A Baast mau lại đây, có đồ ăn ngon này.” Răng còn chưa mọc thì ngậm vậy, cô ngẩng đầu lên nhìn mẹ: “Con không có ý đó, có thể là Tiểu Ngư chỉ muốn kết thêm một người bạn tốt thôi, con mà đòi xem thật thì chúng nó sẽ ngại lắm.”
Hà Bất tròn vo lăn lốc đến.
Hạ Diệu Diệu vẫy người giúp việc đang đứng ở đầu cầu thang đến: “Trông chừng thằng bé, nếu nó gặm xong thì gọi tôi.”
Bà Hạ tranh thủ cười với cháu ngoại một cái rồi lại lạnh mặt nhìn con gái mình: “Sao mẹ lại không hiểu, nhưng lỡ như nó bị lừa thì sao.”
“Thế sao mẹ lại không lo con bị lừa?”
“Con trông như thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591787/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.