Tôi chỉ có thể nhanh lẹ chui vào trong xe, dựa sát cửa xe bên kia, Phó Dư Dã cũng lên, tự nhiên có trợ lí đóng cửa cho.
Sau khi xe chạy, tôi vẫn duy trì khoảng cách Sở hà Hán giới (*) rõ ràng với Phó Dư Dã. Tôi thậm chí đem áo khoác để trên đầu gối, không chiếm một vị trí dư thừa nào.
(*sông nước Sở, biên giới nước Hán)
May là Phó Dư Dã cũng không chú ý đến tôi, hắn cầm một cái ipad mini, tập trung nhìn màn hình, tôi liếc trộm một cái liền thấy một đống biểu đồ số liệu hồng hồng xanh xanh.
Mấy thứ này vừa nhìn là tôi đã thấy choáng, bởi vì từ trước giờ tôi không thể xem hiểu được.
Năm Phó Dư Dã mười bảy tuổi, đã bắt đầu xử lí số liệu đầu tư. Lúc tôi làm gia sư cho hắn cũng đã sắp sang đông, dạy được mấy tuần đã nghỉ, tôi về nhà, hắn chỉ nói học kì sau sẽ tiếp tục mời tôi làm gia sư. Khi đó đơn giản là cảm thấy hắn dễ dạy, tôi cũng đồng ý.
Đến khi khai giảng, tôi tiếp tục đến biệt thự phụ đạo cho hắn, ấn tượng khắc sâu là qua hai tháng không gặp, hắn mặc một chiếc áo lông cao cổ màu đen, cả khuôn mặt có vẻ thật trắng, ngũ quan đang độ chuyển tiếp giữa nam nhân và hài tử, góc cạnh rõ ràng lại tinh xảo. Hắn đem đống văn kiện lộn xộn trên bàn đẩy qua một bên, sau đó đi tìm tài liệu học tập tôi phát cho hắn, thật hiếm thấy có vẻ bực bội.
Nhưng sau khi tìm được tài liệu, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-cua-ban-trai-cu/1689503/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.