Phó Dư Dã chưa nói với tôi được mấy câu đã có người tới tìm hắn, dù sao cũng là nhân vật chính, không thể vắng mặt quá lâu.
Tối hôm đó, tôi không thể nào tham gia cùng bọn họ. Thật sự là chơi đến có chút quá mức, những đồ vật bọn phú quý công tử nghĩ ra đều là cái sau so cái trước không có điểm dừng, qua mấy năm nữa chỉ sợ không thể tưởng tượng được. Phó Dư Dã từ trước tới này đều không biểu hiện mặt này trước tôi, nên tôi cũng có chút giật mình, nhưng cũng may bọn họ không thân với tôi, cũng có thể là nể mặt Phó Dư Dã, không dám đến đùa với tôi. Tôi nghĩ như vậy là bởi vì những trò chơi chọc ghẹo người khác đó không một ai dám chơi trên đầu Phó Dư Dã, nên tôi cũng coi như an toàn.
Chơi đến hơn nửa đêm, những thiếu gia tiểu thư đó mới lưu luyến không rời mà rời đi, người duy nhất lưu lại là nam sinh hút thuốc cùng Phó Dư Dã, lúc này dưới ánh đèn, tôi mới nhìn rõ cậu ta mặc một kiện áo lông màu trắng rộng rãi, lệch qua trên ghế quý phi, cổ áo hơi lớn, lộ ra xương quai xanh. Dáng tiếc Phó Dư Dã cũng không cho cậu ta sắc mặt tốt, tiễn khách xong liền trở về đuổi cậu ta đi.
Nam sinh thấy vậy, mặt nhăn lại đáng thương vô cùng, rõ ràng lớn lên là bộ dáng quý công tử phong lưu lại quang minh chính đại làm ra vẻ mặt này, năn nỉ Phó Dư Dã thu lưu cậu một đêm.
Phó Dư Dã không đồng ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-cua-ban-trai-cu/1689504/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.