Chương trước
Chương sau
Lúc tan học, Lữ Thụ giả vờ đi ngang qua lớp 7 khối 11 ngó thử, hắn muốn xem thử Lý Tề có bị thương hay tra tấn gì không.
Ban đầu hắn còn sợ bị người khác phát hiện mình muốn thăm dò Lý Tề, ai ngờ chưa đến cửa lớp 7 hắn liền phát hiện suy nghĩ kia của mình ngây thơ cỡ nào!
Mịa nó cửa vào lớp 7 lúc này người đông không kể xiết, tất cả đều vây quanh hỏi Lý Tề chuyện nọ chuyện kia. Nào là lúc trước làm sao thức tỉnh được, sau khi thức tỉnh có cảm giác như thế nào, sau đó lại hỏi thức tỉnh rồi muốn làm gì nhất, cuối cùng hỏi sau khi thức tỉnh còn có khả năng lên cấp hay không.
Bọn họ làm như chỉ vài phút sau cả đám đều sẽ thức tỉnh không bằng.
Lữ Thụ ở phía xa nhưng vẫn nhìn thấy Lý Tề lúc này đang khí thế bừng bừng, bộ dáng giống như chỉ điểm giang sơn nói:
- Ngày đó tớ phải chịu một chút kích thích, u sầu liền tới công viên Lạc Phổ uống chút rượu, trên đường về nhà đột nhiên phát hiện mình đã thức tỉnh rồi, chắc hẳn về sau mọi người đều có cơ hội cả thôi. Ngày sau mọi người có cái gì không hiểu đều có thể đến hỏi tớ, nếu tớ biết nhất định sẽ nói. Từ giờ các cậu có ai bị khi dễ ở ngoài trường, cứ tìm tớ, tớ bảo đảm sẽ dạy cho đám người đó một bài học.
Nguyên bản Lý Tề cũng là một tên học sinh cá biệt quậy phá trong trường, yêu thích hư vinh, hiện tại xem ra đã được như ý nguyện.
Thiếu niên ở tuổi này đều muốn mình trở thành tâm điểm của công chúng, vì vậy sẽ có nhiều lúc gây ra chuyện ngoài ý muốn, tuy nhiên Lữ Thụ cảm thấy nội tâm Lý Tề kỳ thật không xấu, lúc trưa ở nhà ăn hắn cũng nghe mọi người nói qua, Lý Tề chưa từng ăn hiếp bạn học nào trong trường, chỉ sinh chuyện đánh nhau ở ngoài trường học mà thôi.
Có người hỏi Lý Tề:
- Ngày hôm qua cảnh sát dẫn cậu đi rồi có làm gì cậu không?
Lý Tề không chút để ý nói ra:
- Không, họ chỉ giam tớ một đêm ở đồn, sau đó liền thả tớ ra.
Lữ Thụ gật đầu, xem ra Lý Tề không gặp mấy người áo đen kia.
Không, không hẳn là không gặp, xem ra đối phương không biểu lộ thân phận thật của mình cho cậu ta biết, dù sao Lý Tề đã bị mấy người mặc áo đen giả danh cảnh sát dẫn đi kia mà.
Nhưng tình huống lúc này khác với Lương Triệt lần trước, không lẽ chính sách và kế hoạch có thay đổi gì ư? Hoặc là...
Nếu cứ tiếp tục như thế, chứng minh chính phủ cũng sẽ không làm gì quá cực đoan.
Bất quá, hẳn là sắp phát sinh biến động lớn rồi.
Nếu như chính phủ đã chấp nhận công khai sự tình dị năng giả, vậy thế giới này sẽ phát sinh thay đổi như thế nào đây.
Chỉ sợ ba lần cách mạng công nghiệp đối với chuyện này cũng giống như xe đạp gặp phi cơ mà thôi, dù sao lần này nhân loại đứng trước một bước ngoặt tiến hóa hoàn toàn mới.

.
Buổi học những ngày sau, cuộc sống bình thường trong vô thức đã lệch khỏi quỹ đạo. Toán, văn, anh văn, lịch sử, phim thần tượng, ca nhạc, game... những thứ này trước kia đều là chủ đề bàn tán chủ yếu của học sinh cấp ba.
Nhưng hiện tại, trở thành dị năng giả lại là một con đường khác dành cho mọi người. Đám học sinh kém ôm hy vọng bản thân mình có thể thức tỉnh để đổi đời, còn học sinh giỏi lại có chút lo lắng, cho dù thành tích tốt có chỗ dùng đi nữa thì họ vẫn muốn mình trở thành dị năng giả hơn.
Không ai biết chính xác tương lai sau này sẽ thay đổi thành bộ dáng gì, bởi vì thế giới của dị năng giả trước đây chỉ tồn tại trong điện ảnh hoặc tiểu thuyết.
Trong các cuộc thảo luận, tần xuất nhắc tới ba chữ "dị năng giả" này quá mức dày đặc!
Lúc này, bỗng nhiên có một bạn học nhìn điện thoại rồi kinh hô:
- Thành phố muốn thành lập lớp Đạo Nguyên, tập hợp toàn bộ những học sinh có năng khiếu vào đấy, địa điểm chính là tại trường ngoại ngữ Lạc Thành chúng ta!
Có người hỏi:
- Tin ở đâu thế?
- Chị tớ là giáo viên, chị ấy vừa nhắn cho tớ biết, chưa công bố rộng rãi đâu.
Bạn học nam kia trả lời.
Lớp Đạo Nguyên, ba chữ này quả thật có chút ý tứ.
Lớp phụ đạo, lớp chuyên ngành, lớp luyện thi... những cái tên này đều nằm trong nhận thức của mọi người, mấy cái lớp đó vừa nghe liền biết dành cho học tập, còn lớp Đạo Nguyên?
Ý nghĩa của cái tên này quá rõ ràng!
Trong lòng mọi người có chút khó hiểu, biến cố đến quá nhanh, cho dù trong lòng bọn họ có sẵn đáp án nhưng lại không dám tiếp nhận.
- Con mẹ nó!
Có người bắt đầu kinh hô:
- Thằng bạn bên lớp 9 khối mình vừa báo cho tớ, đã có giáo viên chủ nhiệm bắt đầu công bố danh sách học viên được vào lớp Đạo Nguyên rồi, chắc hẳn thầy Nham cũng sắp công bố danh sách học sinh lớp mình.
Tất cả mọi người tròn mắt ngạc nhiên, hiện tại vừa mới biết được tin tức, kết quả đã có lớp bắt đầu tuyên bố danh sách học sinh được tuyển.

Lữ Thụ suy nghĩ một chút, tại sao chính phủ lại thiết lập lớp Đạo Nguyên tại trường ngoại ngữ Lạc Thành nhỉ? Tuy ngôi trường này cũng tốt, nhưng chất lượng dạy học không thể bằng Lạc Thành Nhất Trung mới đúng, đây chính là trường trung học số 1 ở Lạc Thành.
- Lớp 7 đã công bố danh sách, trên danh sách... có Lý Tề!
Thông báo nói, lớp văn hóa vẫn học bình thường, nhưng lớp năng khiếu Đạo Nguyên bắt đầu học từ 7 giờ tối, sau này trường học sẽ bỏ lớp tự học buổi tối cho học sinh.
Trong lúc nhất thời cả lớp đều ồ lên, lúc trước bạn học nam kia nói thanh phố tập trung những người có năng khiếu vào lớp Đạo Nguyên, nhưng bọn họ cũng không biết "năng khiếu" ở đây là chỉ cái gì.
Hiện tại rõ ràng rồi, năng khiếu Lý Tề không phải là trở thành dị năng giả hay sao? !
Nếu như không phải thì thành tích Lý Tề tệ như vậy, còn nổi danh đầu đường xó chợ làm sao đột nhiên lại được vào lớp Đạo Nguyên?
Còn lớp văn hóa buổi sáng vẫn đi học bình thường, buổi tối sau khi mọi người về hết thì lớp Đạo Nguyên mới bắt đầu học.
Bên trong lớp Đạo Nguyên dạy cái gì, không cần nói họ cũng biết.
Mọi người đều biết Lý Tề là một dị năng giả, cho nên tiến vào lớp Đạo Nguyên cũng là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng những cái tên trong danh sách kia thì sao?
Lúc này mọi người hai mặt nhìn nhau, giống là nghĩ đến cái gì...
Rút máu kiểm tra sức khoẻ! Rút máu!
Nhất định là có thủ đoạn để kiểm tra một người có phải dị năng giả, hoặc tiềm năng thức tỉnh hay không!
Nếu không phải có kế hoạch từ trước, mọi chuyện làm sao có thể diễn ra trôi chảy liền lạc như vậy.
Ngay lúc này, có một bạn học lên tiếng:
- Thằng em họ học cấp hai của tớ nhắn, một đứa bạn của nó được thông báo thứ hai đi làm hồ sơ chuyển trường, chuyển sang trường cấp hai ngoại ngữ của chúng ta, tiện vào lớp Đạo Nguyên luôn.
Lữ Thụ bỗng nhiên bừng tỉnh, hắn giống như minh bạch tại sao chính phủ lại thiết lập lớp Đạo Nguyên ở trường ngoại ngữ Lạc Thành rồi.
Học sinh được vào học lớp Đạo Nguyên cơ hồ trong phạm vi từ tiểu học cho đến cấp ba, mà trường ngoại ngữ Lạc Thành lại đáp ứng được điều kiện này. Nếu chỉ bàn về chất lượng dạy học, trường ngoại ngữ Lạc Thành chắc chắn chưa phải tốt nhất, nhưng trường mình có một đặc điểm mà mấy trường THPT khác không có, đó chính là nó còn có tiểu học và THCS. Hệ thống giáo dục chặt chẽ như thế, rất thuận tiện cho việc tập trung tất cả học sinh mọi lứa tuổi.
Chuyện này... chỉ sợ sẽ oanh động quy mô toàn quốc!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.