Trường ngoại ngữ Lạc Thành có xây một dãy phòng học gọi là "nhà phát âm", giáo viên trong đó đều là người nước ngoài, mỗi lớp sẽ có lịch học nhất định tại đấy.
Nhưng về sau do tiền lương cho giáo viên nước ngoài quá cao, "nhà phát âm" này không kham nổi cho nên dãy nhà liền bị bỏ hoang từ đó.
Lữ Thụ thầm đoán, lớp Đạo Nguyên chắc hẳn sẽ học trong cái dãy nhà lầu này rồi.
Mặc kệ thế giới bên ngoài thay đổi thế nào, trong lòng mỗi học sinh trường cấp ba ngoại ngữ Lạc Thành lúc này đều nóng lòng muốn tên mình xuất hiện trong bảng danh sách kia.
Mọi người thầm đoán chính phủ hẳn đã tìm ra một phương thức xét nghiệm nào đó để kiểm tra máu của bọn họ, cho nên ngay sau khi vừa kiểm tra sức khỏe xong thì danh sách này liên ra đời.
Lúc này, chẳng còn thành tích học tập tốt hay không, cũng không có cao thấp mập ốm, càng không phân chia giàu nghèo, mỗi người đều có hi vọng như nhau.
Giống như trong một khoảnh khắc, tất cả mọi người đều ngang hàng bình đẳng, mặc kệ cha cậu làm chức to gì, chủ tịt công ty nào, giờ phút này ông trời là công bằng với mọi người.
Loại ý nghĩ như vậy chính là xu hướng chung của tâm lý đám đông, bởi vì tất cả mọi người đều cảm thấy mình có thể thức tỉnh, cho nên vấn đề dị năng giả mới trở nên nóng bỏng như thế.
Có ai mà không hâm mộ người đã thức tỉnh đâu, đồng thời càng hy vọng mình có thể trở thành người tiếp theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-vuong-tha-mang/1645067/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.