Trần Giang và Công Đoàn sau đó liền nhanh chóng dẫn người đi vào lục soát kho của bọn Hồng Giang. Bọn hắn muốn nhanh chóng kiểm tra xem bên trong kho của bọn Hồng Giang này có thứ gì cần thiết cho cuộc chiến sắp tới của bọn hắn.
Dù chỉ là một thứ nhỏ thôi, cũng là vô cùng cần thiết đối với bọn hắn. Với tình hình hiện giờ của đất nước Đại Việt, mọi thứ đều vô cùng khan hiếm và thiếu thốn. Bọn hắn bắn ra một mũi tên là y như rằng trong kho của bọn hắn phải ghi chép là bọn hắn tổn thất một mũi tên.
Chính vì vậy mà mỗi khi dọn dẹp trận chiến là bọn hắn phải cho người lục soát từng bụi cây ngọn cỏ để tìm kiếm lại những mũi tên thất lạc mang về. Đất nước vẫn còn nghèo khó nên bọn hắn cũng phải chắt chiu từng mũi tên, từng vũ khí một.
Mỗi chiến sĩ nào được cấp phát cho một bộ vũ khí mới thì y như rằng chiến sĩ đó sẽ giữ chặt khư khư đống vũ khí kia, thậm chí còn xem nó quý giá hơn cả mạng sống của chính bản thân mình.
Số lượng người tăng nhanh hơn số lượng vũ khí sản xuất ra. Còn chưa kể là tài nguyên khoáng sản đâu phải lúc nào cũng dư dả để tập trung cho sản xuất vũ khí. Ngoài sản xuất trang thiết bị cho quân đội ra, Trần Nguyên còn phải dành một phần để phát triển các hạng mục máy móc hỗ trợ đẩy nhanh tốc độ phát triển kinh tế khác nữa.
Trần Giang và Công Đoàn lúc này cũng vô cùng háo hức mà lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476690/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.