Những lời nói kia của Trần Nguyên không biết là tất cả con dân Hồng Giang có nghe được hay không? Nhưng những lời nói kia đúng là xuất phát từ tận đáy lòng của hắn nói ra.
Cũng như lời lúc trước hắn vừa nói: Nếu có kiếp sau, ta mong các vị sẽ có được một cuộc sống ấm no, hạnh phúc hơn, không còn cảnh phải sớm tối nơm nớp lo sợ về tính mạng của mình như thế này nữa.
Từng làn gió lạnh lẽo không biết từ đâu cũng ào ào kéo đến, chúng như muốn mang đi hết những đau thương, những tủi hờn, những ấm ức mà trong lòng tất cả con dân Hồng Giang bấy lâu nay phải chịu đựng.
Đám người Trần Giang lúc này vẫn đang còn bận rộn thanh lý hết thảy chiến trường. Nhưng số lượng xác chết quá nhiều, trong thời gian ngắn bọn hắn không thể thanh lý hết được. Lo sợ làm ảnh hưởng đến kế hoạch, Trần Giang liền cấp tốc chạy đến gặp Trần Nguyên.
“Báo cáo Đại đế, xác chết quá nhiều, để thanh lý hết chúng ta phải tốn rất nhiều thời gian. Thần e rằng để thanh lý hết số lượng thi thể này cần phải tốn từ một đến hai ngày mới xong được”
Trần Nguyên đang rơi vào trầm tư thì cũng vì tiếng báo cáo của Trần Giang mà tỉnh thức. Trần Nguyên nghe vậy cũng rơi vào trầm ngâm, hắn nhìn sang Trần Giang hỏi,
“Theo ý ngươi thì nên làm như thế nào?”
“Cái này…”, Trần Giang đang muốn hỏi thăm ý kiến nhưng Trần Nguyên bất chợt hỏi ngược lại cũng khiến cho hắn có chút lớ ngớ không biết làm thế nào, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476689/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.