“Không có gì phải lo lắng, ngươi từ từ nói cho ta nghe. Ngươi thuộc đất nước nào? Ngươi họ tên là gì? Cha của ngươi là ai, làm chức quan gì trong triều? Để ta còn biết tính mạng của ngươi đáng giá bao nhiêu để mà trao đổi”, Trần Nguyên nhìn lấy Nhâm Công tử mỉm cười nói.
“Nếu ta nói thật, các ngươi…” Nhâm công tử đang giải thức thì ngay lập tức bị Đại Lực cướp lời.
“Gọi là Ngài, cẩn thận cái lưỡi của ngươi đấy”, Đại Lực lạnh giọng đáp.
Cũng giống như Đại Vũ, hắn cũng chính là người của bộ lạc Đại Ngưu. Cũng chính vì vậy mà hắn bình thường trông đã vô cùng nghiêm túc và hung dữ, nay đối diện với kẻ thù của mình hắn trông càng dữ tợn hơn gấp trăm lần.
Hắn nãy giờ đã hận không thể lao lên băm vằm bọn súc vật này thành trăm ngàn mảnh. Cũng may là có Trần Nguyên ở đây, chứ nếu không với bản tính không phải là một người nhân từ như Đại Man, hắn đã không nhịn được mà lao lên rồi.
“Dạ dạ, Ngài nói thật chứ?”, Nhâm công tử cũng lập tức vâng lời nhưng vẫn cố gắng gặng hỏi.
“Nói thật cái gì? Ta có hứa hẹn gì với ngươi hay sao? Đại Lực”, Trần Nguyên vừa hỏi lại tên đang quỳ gối trước mặt hắn kia, vừa liếc mắt gọi Đại Lực.
Đại Lực nghe được Trần Nguyên gọi tên thì hắn ngay lập tức hiểu ý là bước lên phía vị Nhâm công tử kia. Không đợi Nhâm công tử kịp phản ứng, hắn một tay túm lấy bàn tay của Nhâm công tử, tay còn lại của hắn nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476676/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.