Chu Nhâm nghe đến đây thì cũng chợt rụt cả mình. Hắn nếu dám viết như thế thì chắc chắn hắn sẽ bị ông nội của hắn đánh cho nhừ tử. Nhưng một bên là đòn roi, một bên mà mất mạng, hắn đành cắn răng cúi đầu viết theo ý của Trần Nguyên.
Trần Nguyên đọc đến khúc này thì cũng bất chợt dừng lại. Hắn đang nghĩ thêm là bọn hắn đang cần thêm thứ gì nữa. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, dù là vũ khí hay áo giáp lúc này đều không cần thiết. Vì nếu hắn đưa ra những yêu cầu này thì bọn kia chắc chắn sẽ nghi ngờ.
Những thứ mà hắn yêu cầu đều nhằm mục đích vào những thứ mà bộ lạc Đại Ngạc và bộ lạc Hồng Giang lúc này đang cần. Có như vậy thì hắn mới không để cho bọn người kia phát hiện ra con cháu của bọn hắn đang bị bắt được. Chợt nghĩ đến thứ gì, Trần Nguyên lại tiếp tục bổ sung.
“Thêm vào đó, bảo ông nội của ngươi là lần này ngươi đến bộ lạc Đại Ngạc, phát hiện ra được bộ lạc này vô cùng mạnh mẽ. Trong tương lai chắc chắn sẽ trở thành những tay sai vô cùng đắc lực cho các ngươi.
Ngươi bảo hắn rằng, ngươi cần phải tiếp tục cho đám người Đại Ngạc thêm lợi ích thì bọn hắn mới hoàn toàn phụ thuộc vào các ngươi. Nói cho ông nội của ngươi biết, bộ lạc Đại Ngạc bây giờ đang vô cùng mong muốn chế tạo ra được vải vóc làm áo quần.
Nói rằng chính ngươi đã nói chuyện với tộc trưởng bộ lạc Đại Ngạc, tộc trưởng bộ lạc Đại Ngạc cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476677/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.