Đám người hơn một trăm cô gái ngồi ở phía bên lúc này cũng ngơ nhác nhìn lấy đám người Trần Nguyên. Trong mắt bọn hắn không phải là đám mọi dân khi sáng mà bọn hắn nhìn thấy hay sao? Nhưng giờ sao trông bọn hắn hoàn toàn không giống như là mọi dân gì cả. Tên đứng đầu kia còn xưng là Đại đế nữa chứ, vậy chẳng phải là tên kia cao hơn Thiên tử của bọn họ hay sao? Lúc này ai nấy đều nhìn lấy nhau hiếu kỳ.
Sau một hồi phân phó, Trần Nguyên lúc này mới nhìn qua phía những cô gái kia. Những cô gái lúc này cũng đang còn quỳ lấy ở trên mặt đất, thấy Trần Nguyên nhìn qua thì bọn họ cũng vô cùng hoảng sợ lấy. Vì bọn họ biết tính mạng của bọn họ đã hoàn toàn nằm trong tay của người thanh niên trẻ tuổi trước mắt này.
“Các ngươi là đến từ đất nước của bọn Khựa kia?”
Nghe Trần Nguyên hỏi, cũng không có cô gái nào can đảm trả lời lại cả. Tất cả đều chọn lấy im lặng. Thấy vậy, Trần Nguyên liền nói,
“Nếu các ngươi không trả lời ta, cứ đếm ba giây mà không có ai trả lời thì ta sẽ chặt đứt chân của một người rồi vứt ra ngoài rừng kia cho thú dữ ăn thịt. Một…”
“Thưa Đại nhân, chúng ta đúng là đến cùng một đất nước với những người kia”, lúc này một cô gái rụt rè từ trong đám ngươi run run đáp.
Cô gái đang run run đáp kia chính một cô gái vô cùng trẻ trung và xinh đẹp. Một cái váy áo mỏng quấn quanh lấy cặp đồi núi căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476595/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.