Sau một đêm nghỉ ngơi, Trần Nguyên phần phó công việc cho một trăm chiến sĩ ở lại canh giữ Trửa Khạm thành để tiếp tục hoàn thành. Sau đó Trần Nguyên dẫn hơn hai trăm chiến sĩ còn lại cùng tất cả các cô gái leo lên xe ngựa di chuyển quay lại Đại Việt thành.
Trần Nguyên cho ngươi di chuyển một đoạn dài theo dọc dãy Bạch Mã, sau đó hắn dự tính rẽ qua hướng dãy Nam Châu để thăm lại chỗ cũ ngày xưa nơi Điền Việt bộ lạc trú ở lúc trước. Bọn hắn phải chọn lấy đường lớn để di chuyển vì xe ngựa không thể leo qua các vách đá cheo leo lớn được. Mọi người đều phải vừa đi vừa mở lấy đường thì xe ngựa mới có thể vượt qua được.
Trần Nguyên lúc này cũng bắt đầu suy nghĩ đến việc mở rộng phát triển giao thông. Bọn hắn cũng không thể mãi ở phía trong hốc sâu mà không giao tiếp với xã hội bên ngoài được. Thay vì di chuyển bằng đường sông, hắn cũng cần phải mở rộng thêm đường trên đất liền nữa mới được.
Đường sông có ưu điểm đó chính là có thể một lần vận chuyển được một lượng lớn hàng hóa nặng, nhưng chúng cũng có một nhược điểm đó là tốc độ di chuyển khá chậm, với lại phạm vi hoạt động cũng bị hạn chế lớn. Đi chuyển trên đất liền thì lại khác, tuy rằng lượng vận chuyển một lần là ít nhưng được cái tốc độ di chuyển nhanh. Mặt khác di chuyển trên bộ cũng sẽ linh động hơn trong các tình huống khác nhau so với di chuyển bằng thuyền ở dưới nước.
Nhưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476596/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.