“Cấp tốc thu dọn hết tất cả theo ta rút lui, ta muốn cho bọn Đại Ngạc kia đến mà tay không rút về”, Trần Nguyên quát lớn.
“Vâng, tộc trưởng”, Đại Mạc cùng đám người phía sau cũng đồng thanh hét lớn.
Tình thế khẩn cấp, hắn huy động mọi người làm việc nhanh chóng, bọn người Đại Bảo lúc này cũng đã được thả ra, bọn hắn cũng cấp tốc chạy đi hỗ trợ thu dọn, cha hắn quyết định hắn cũng chẳng dám có ý kiến.
Một lúc lâu sau, thấy mọi người đều đã thu dọn xong, Trần Nguyên ra hiệu,
“Rút”
Trần Nguyên dẫn đầu đám người lao đi, bọn Công Đoàn, Đại Mạc cùng tất cả con dân hắn cũng cấp tốc theo sau. Hơn ba trăm người vùn vụt lao đi, vừa chạy được hơn sáu, bảy trăm mét thì nghe thấy đằng sau lưng bọn hắn có tiếng hét lớn,
“Giết”
“Giết… Giết chết hết bọn Đại Ngưu kia”
“Không giết phụ nữ tất cả các anh em, phụ nữ bọn chúng sẽ là nô lệ của chúng ta, ha ha ha”
“Giết…”
“…”
Trần Nguyên bọn người lúc này vừa lao đi vừa quay đầu nhìn lại, Trần Nguyên nhìn thấy một tên cao gầy nhưng khuôn mặt lại nhìn rất nham hiểm tay xách lấy rìu chiến dẫn đầu đám người xông thẳng vào bộ lạc Đại Ngưu. Đám người Đại Man lúc này tuy rất tức giận nhưng cũng âm thầm may mắn, chỉ chậm một chút nữa thôi thì kết cục của bọn hắn có lẽ đã khác đi rồi.
Trần Nguyên cũng không biết đường nào để quay lại được điểm tập kết, cũng không dám đi lại đường cũ phía bộ lại Miên Việt kia, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476553/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.