🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai tuần dài đằng đẵng trôi qua, Toại vẫn phải nằm viện với cái máy thở và vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Hoàng Linh mỗi ngày đều ở bên giường bệnh, khóc không lớn thì nhỏ. Vợ chồng của Lục Đại Úy cũng sốt ruột, cứ một- hai ngày lại đến thăm một lần.



Nhưng vấn đề cũ, vấn đề mới cứ lẫn vào nhau. Ở nhà riêng của Lục Tôn lại có thêm một chuyện nữa…



- Đã hai năm rồi đó Khánh Hạ! Tại sao em không đồng ý chứ?



Gần nửa đêm, Lục Tôn đứng chống hông cạnh giường ngủ, anh cau mày nhìn Khánh Hạ. Cô vừa đắp chăn cho con vừa nói:



- Anh nhỏ tiếng thôi cho Lục Nhi nó ngủ.



- Em đừng né tránh nữa được không?



Khánh Hạ nhẹ nhàng bước xuống giường rồi đi ra phía cửa:



- Ra ngoài nói chuyện.



“Cạch”



Cả hai vừa đóng cánh cửa phòng là lập tức Lục Tôn gằn giọng:



- Bộ em không nghĩ đến bố mẹ đã lớn tuổi rồi à?



Khánh Hạ đưa tay bóp trán:



- Em biết! Nhưng em không được học hành đàng hoàng nên…



- Có phải là anh không thấy năng lực của em đâu? Em phụ bố mẹ quản lí cũng 2 năm rồi còn gì!?



- Do anh không hiểu! Thực ra vấn đề đâu chỉ có ở em! Còn ánh nhìn của người khác nữa! Người ta sẽ nói gì về Lục gia đây?



Lục Tôn có chút mất kiên nhẫn:



- Nói gì cơ? Ai mà dám lời ra tiếng vào?







Khánh Hạ cố hít thở một chút không khí

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-uy-co-em-be/3375401/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đại Úy Có Em Bé
Chương 45: Mãi mà vẫn không chịu nhận chức
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.