Lục Lương Sinh tuy không phải lần đầu tiên đi xa nha, lại là lần đầu tiên sử dụng địa đồ, cảm giác phương hướng quả thật có chút kém, nếu dùng pháp thuật chạy một mạch thì có thể chạy ra khỏi biên giới Nam Triều.
Bật cười một cái, thu hồi bản đồ giấy, theo là Tào Thủ Nhân ôm hài đồng, mang theo xa phu cùng nữ nhân đã đuổi kịp, thở hồng hộc nói ra:.
- Tiên sinh không bằng chúng ta dẫn đường cho nhị vị, bốn người chúng ta vừa vặn biết đường đến kinh thành.
Nhìn xem thỉnh thoảng khẩn trương nhìn lại bốn phía hai nam một nữ, sợ đêm qua đuổi giết bọn người người còn đang quanh quẩn chung quanh.
- Tiện đường?
Đạo Nhân ôm cánh tay hừ hừ, mở miệng đang muốn nói.
- Sợ là muốn cho hai chúng ta bảo kê đám các người thì có…
Gió nhẹ thổi tới, sợi tóc nữ nhân phiêu động, lộ ra cặp mắt tinh xảo, giống như phát giác được có ánh mắt nhìn đến, vội vàng lại chỉnh sợi tóc rối bời quay lại trên mặt, nghiêng người chuyển đi một bên.
Lúc này giọng của Đạo Nhân chuyển đổi, nhìn lại Lục Lương Sinh một bên.
- Ta thấy được, có người dẫn đường cũng không tệ, ha ha, thấy sao?
- Cũng tốt. Loading...
Lục Lương Sinh thấy đối phương bộ dáng này, đại hán họ Tào kia, tối hôm qua cũng thời từng có giao lưu, tướng mạo, cử chỉ ăn nói, đối mặt bị đuổi giết, còn có thể nghĩ đến che chở phụ nữ trẻ em, là hán tử chân chính, nếu chết thì có chút đáng tiếc.
Hơn nữa Đạo Nhân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483699/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.