Cũng không biết tu vi bóng người dưới mắt cao bao nhiêu, nếu vạn nhất là quái vật khổng lồ trên núi kia, là linh sủng của hắn... Cũng đúng cũng đúng, một La Sát Quỷ đều là thuộc hạ của người này....
Trái cổ nhấp nhô, đạo sĩ nuốt một miếng nước bọt, nhìn xem bóng người cưỡi lừa bên kia.
- ..... Tại hạ Tôn Nghênh Tiên, vừa rồi có chút đường đột..... Không biết cao nhân ở gần đây.
- Cao nhân...
Lưu Nhị Long cẩn thận nhìn đạo sĩ, liền nhìn lại bóng người ngồi trên lưng lừa trong sương mù, nuốt nước miếng, nhỏ giọng nói:
- Tiểu đạo gia, người kia thật là cao nhân?
Nhìn thấy Đạo Nhân gật gật đầu, hắn vội vàng chuyển ánh mắt, nhìn xem ba đầu mục bên cạnh.
- Con mẹ nó..... Các ngươi thế nào đắc tội hắn?
Ba người cùng nhau lắc đầu, sương mù lay động, trong tiếng gió thổi tới vang lên âm thanh Lục Lương Sinh.
- Cao nhân không dám nhận, ngươi chỉ cần thả lệ quỷ kia liền rời đi là được.
- Tiên sinh cao nhân, khống chế lệ quỷ cho mình dùng, chỉ là, người tu hành, chẳng lẽ không nên chém yêu trừ ma? Há có thể làm bạn với quỷ loại...
Tôn Nghênh Tiên đè ép trái tim đang cuồng loạn, nhỏ giọng điều tra:
- ..... Đương nhiên, tiên sinh không trả lời cũng có thể.
Loading...
“Dò xét hư thực của ta?”
Ân sư từng nói « Sách Đối »: Lấy thế mà nói, tàn khốc như đao, uy thế đi trước....
Lục Lương Sinh nghĩ đến đây, ống tay áo khẽ vuốt qua họa quyển, bỗng nhiên vung lên bút lông trong tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483634/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.