Hai người vội vàng chạy vào hậu đường, bên này, người trong sảnh nhanh chóng vọt tới cửa, đóng cửa lớn lại, cầm vũ khí đứng vững, chỉ nghe tiếng đập cửa điên cuồng liên tiếp gấp rút mà quỷ dị.
Chốc lát sau, hai tên sơn tặc đi vào trong hậu đường trở về, phía sau còn đi theo một đạo sĩ trẻ tuổi xấu xí, đạo bào nát cũ, còn thủng mấy cái động lớn, miệng còn đang ồn ào.
- Ta nói cho các ngươi biết, nếu không phải sư phụ ta không cho ta động thủ cùng người bình thường, đám sơn tặc các ngươi, muốn bắt ta? Nghĩ cũng đừng nghĩ...
- Quỷ kia ở đâu?
Vừa dứt lời, cửa phòng bị phá vỡ, mái nhà trên đỉnh đầu mấy người bị đụng đổ nát, sương mù, âm khí cuồn cuộn vọt thẳng vào.
Đạo Nhân kia trừng to mắt, một bên đảo cầm về túi vải, vừa mắng sơn tặc bên kia.
- Âm khí này..... La Sát Quỷ.....
- Ta nói con bà nó các ngươi, các ngươi thế nào trêu chọc một nhân vật lợi hại như thế.
Trong lòng Lưu Nhị Long cũng đã sớm mắng, xách theo đao chạy đến phía sau tiểu đạo sĩ.
- Lão tử làm sao biết, mơ mơ hồ hồ tìm tới.
- Tiểu đạo gia, ngươi còn đứng đó làm gì, nhanh đi!
Loading...
Mắt thấy âm khi vào phòng, hắn liền kêu to.
Bên kia, đạo sĩ rút ra mấy tấm bùa vàng trong túi vải, khuỷu tay đẩy Lưu Nhị Long ra:
- Đừng nói chuyện, vướng chân vướng tay!
Trong tay lại không chậm, đầu ngón tay kẹp lấy lá bùa, lẩm bẩm gì đó rồi đốt lên ngọn lửa.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483633/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.