Vân Tiếu nhìn gã đàn ông ngã trên đất mà ngây người ra.
“Muốn làm thủ hạ của tôi, mấy người vẫn chưa đủ tư cách”, Tuyết Lang nở nụ cười, tiếp tục nhắm súng vào một đồng bọn khác của Sở Kiếm Tâm.
“Đại ca Tuyết Lang, xin anh đừng giết tôi”, gã đồng bọn đó sợ đến mức kêu to.
“...”, mặt Vân Tiếu đầy máu tươi, nhìn cảnh này mà đơ người.
Cậu chỉ là một người bình thường, một sinh viên đại học vừa mới tốt nghiệp, người khác trong xã hội bình thường cậu còn chưa tiếp xúc, chứ đừng nói đến lính đánh thuê liếm máu trên lưỡi đao như Tuyết Lang.
Vừa rồi cậu còn tranh cãi om sòm, lúc nói chuyện thì ngoác cái miệng ra.
Phát súng này của Tuyết Lang không chỉ làm máu của gã đàn ông bắn lên mặt cậu, mà còn bắn vào trong miệng cậu không ít.
Cậu cảm thấy trong miệng tanh kinh khủng.
Nhìn gã đàn ông ngã trên đất chảy máu, đột nhiên ngã nhoài từ ghế sofa xuống, ngồi xổm một bên nôn thốc nôn tháo.
Vương Hi hơi cau mày.
Anh biết Tuyết Lang là người thế nào, từ trước đến giờ Tuyết Lang giết người đều không chớp mắt.
Thật ra nếu anh mời Tuyết Lang đến sớm hơn thì sẽ không có ai là đối thủ của anh.
Cứ trì trệ không tìm Tuyết Lang cũng vì lý do này. Tuyết Lang chưa từng để mạng người vào mắt, rất nhiều thủ hạ của anh ta đã chết, bây giờ Tuyết Lang làm việc bên cạnh anh sẽ làm liên lụy đến anh.
Trên mặt Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699708/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.