“Các anh thật lợi hại, có thể tóm được bọn họ một cách dễ dàng, họ đều không phát hiện ra các anh ở đâu”, Vân Tiếu nhìn camera giám sát, không khỏi nhìn Tuyết Lang bằng ánh mắt tôn sùng.
“Tuyết Lang là đoàn trưởng binh đoàn lính đánh thuê, Sở Kiếm Tâm chẳng qua chỉ là một tên lính quèn, sao có thể so với Tuyết Lang chứ”, Phàm Gian nói.
“Quá lợi hại, tôi bắt đầu hơi tôn sùng các anh rồi đấy”, Vân Tiếu nói.
“Đi thôi, chúng ta đi xem con chuột nhắt kia”, Tuyết Lang mỉm cười đứng dậy.
“Vương Hi, anh chỉ là một quyền thủ mà quen được binh vương cao cấp, có phải nếu tôi đánh quyền đến trình độ của anh thì cũng sẽ quen được nhân vật nổi tiếng như thế này không?”, Vân Tiếu nhìn về phía Vương Hi.
Vương Hi chẳng đoái hoài đến cậu ta, đi ra khỏi phòng giám sát cùng Tuyết Lang.
“Cmn, lạnh lùng cái lông!”, Vân Tiếu tỏ thái độ khó chịu với Vương Hi.
Theo như cậu ta thấy, trình độ của cậu và Vương Hi tương đương nhau, đều là quyền thủ có thực lực rất mạnh, chỉ qua Vương Hi tốt số hơn cậu, giỏi biểu diễn cho khán giả trên võ đài. Nếu cậu không có khuyết điểm mất bình tĩnh trước đám đông thì sau một thời gian nhất định sẽ vượt qua Vương Hi. Bây giờ tuy cậu đang làm công cho Vương Hi, nhưng cũng không muốn ở trước mặt anh thể hiện mình thấp kém.
Dưới lầu, đám thủ hạ của Tuyết Lang đã bắt toàn bộ năm người của Sở Kiếm Tâm, đè bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699707/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.