Phùng Uyển từng nói với Vương Hi, anh đang đi trên một con đường không có lối về. Vương Hi chẳng quan tâm, chỉ cần anh và người nhà bình an, anh có làm cái gì cũng không quan trọng.
Nhưng bây giờ anh rất quan tâm, anh không thích Tuyết Lang giết người.
Anh cảm thấy trong lòng rất rối bời, anh biết bản thân đã bị Tuyết Lang làm liên lụy rồi.
“Còn lại một cô gái, có câu ưu tiên phụ nữ, nhưng chết thì thôi, phụ nữ xếp cuối cùng”, Tuyết Lang mỉm cười nhìn cô gái cuối cùng.
Cô gái đó trông mặt mũi không tệ, dường như ở nước ngoài lâu rồi nên trên người có một cảm giác thần bí đặc trưng của người con gái phương Đông với mái tóc dài đen bóng và khuôn mặt trái xoan xinh đẹp.
Cô gái là người duy nhất không kêu gào xin tha mà vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Vương Hi.
“Đại ca, trông cô ta cũng không tệ, chúng em tình nguyện xử lý thay anh”, một gã đàn ông cường tráng cười xấu xa nói với Tuyết Lang.
“Mấy người thật sự muốn xử lý cô ta?”, Tuyết Lang hỏi.
“Vâng!”, đám thủ hạ của Tuyết Lang ai nấy đều liếm môi.
Tuyết Lang mỉm cười ngồi xổm trước mặt cô gái, dùng ánh mắt hận thù đối mặt với cô ta.
Đột nhiên, anh ta bóp lấy cổ họng của cô, khiến cô gái đau đến nỗi phải há miệng. Tiếp theo lấy ra một thứ gì đó từ trong miệng của cô gái, là một miếng dao lam sắc bén.
“Cô ta là một “quả ớt nhỏ”, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699709/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.