Di Hân – cô gái này hiểu rất rõ cơ thể của con người.
Và mỗi lần cô đích thân ra tay, cô chỉ chọn ba nơi làm trọng điểm:đầu, cổ và tim. Thế nhưng cô dùng lực đủ vừa để giữ cho mạng sống tênxấu số động đến cô. Vì cái cô muốn là chứng kiến lũ đần độn ấy tự hànhhạ bản thân đến chết, chứ không phải lập tức tử trận, thế thì còn gì thú vị nữa đúng không?
Biết rõ thời gian phát tác độc tố, Di Hân lạnh lùng kéo Di Dung đứng vững.
“Tiểu Dung, xuống kêu Phong lên cho chị!”
Di Dung bị tấn công bất ngờ, tâm hồn của cô vẫn đang trên mây, chưakéo được về. Liền bị giọng nói lạnh lẽo có uy quyền kia kéo về thực tại, sợ hãi run rẩy trả lời, Di Dung liền phóng một mạnh xuống dưới, côkhông dám đứng ở đây một chút nào nữa!
Cô biết, ả đàn bà kia chưa chết, cái tên chủ của lũ người này khôngphải muốn giết cô lần một lần hai. Bảy năm bên Mỹ, cô từng gặp nguy hiểm rất nhiều lần, về đây cũng không khác gì, cô vốn không có lòng kiênnhẫn bởi những người cứ liên tục khơi gợi lòng vị tha của cô, tốt nhấtngày hôm nay cô phải biết được kẻ đần độn đứng sau kia là ai.
Di Hân chậm rãi chăm chú quan sát loại đạn suýt lấy mạng của cô, tay mân mê chiếc vòng bạc trên cánh tay phải.
Tay cô đã đeo đôi găng màu bạc, chậm rãi rút lấy một viên đại gim trên mặt tường, tỉ mỉ quan sát nó. Để ý kĩ, thân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-bao-boi-cua-nguyen-gia/2026734/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.