An Tử Yến lòng nặng trĩu trở về phòng, nhìn thấy Tô Cẩm Lê đang ăn uống, mọi phiền toái trong nháy mắt đều biến mất, trong nháy mắt được chữa lành.
Anh ngồi vào bàn chống cằm nhìn Tô Cẩm Lê ăn cái gì, hỏi cậu: “Yêu tinh mấy em ăn nhiều sẽ không béo sao?”
“Sẽ chứ.” Tô Cẩm Lê trả lời đúng lý hợp tình.
Anh không khỏi cau mày: “Vậy em ăn như thế này có được không?”
Tô Cẩm Lê là nghệ sĩ đó! Hiện tại nhân khí còn cao, béo cũng có khả năng lên đầu đề.
Tô Cẩm Lê là vợ anh, nhưng cũng là nghệ sĩ của anh, không thể quá mức thế được.
“Lượng vận động của em nhiều.” Nói, lại cắn một ngụm.
An Tử Yến ngồi trước bàn, dùng ngón tay đếm cùng Tô Cẩm Lê: “Toàn bộ lịch trình của em anh đều biết, em có thất tất cả công việc gần đây của em đều trên đường không, em vận động gì mà nhiều?”
“Anh biết máy dập không?”
“Biết.”
“Vừa rồi em run rẩy, đồ ăn trong bụng đã được tiêu hóa tốc độ nhanh hơn, hiện tại em rất đói.”
“Được, ăn đi, lý do cực kì đầy đủ.” An Tử Yến không còn lời gì để nói.
Đêm hôm đó, Tô Cẩm Lê nhất định không thể trở về phòng, trong cơ thể âm dương hỗn loạn, ăn xong Tô Cẩm Lê thiền định hồi lâu mới ổn định lại.
Mở mắt lại thấy An Tử Yến vẫn đang ngồi trước bàn, mặc quần áo xem tài liệu trên máy tính.
Thấy cậu làm xong, An Tử Yến hỏi: “Tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790476/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.