Nhất Hạ tìm không thấy Kỷ Hạo, hoang mang lo sợ.
Y muốn đi báo nguy, nhưng là không biết vì cái gì, lại cảm thấy Kỷ Hạo sẽ không có việc gì.
Nhất Hạ lại đợi rất nhiều ngày nữa.
Y hy vọng Thẩm Võ có thể giúp giúp hắn, nhưng là xem ra Thẩm Võ gần đây so với mình còn bận hơn, lại ngại làm phiền hắn.
Di động Kỷ Hạo như cũ tắt máy.
Hỏi trường học, cũng nói không có nhìn thấy cậu đi học.
Nhất Hạ tự kiếm cớ là do cậu giận quá, mỗi ngày bàng hoàng cố gắng vượt qua, hôm nay đi ngang qua cục cảnh sát, đột nhiên muốn đi vào, mới vừa cất bước, lại bị người kêu một tiếng, giật mình.
Nhất Hạ quay đầu, nhìn thấy Thi Viêm.
Xe Thi Viêm chậm rãi dừng lại ven đường.
Thi Viêm liếc mắt nhìn cục cảnh sát một cái, hỏi y: “Làm sao vậy?”
Nhất Hạ lắc đầu.
Thi Viêm gọi một tiếng khiến y đang tính đi vào liền nghĩ lại không vào nữa.
Thi Viêm chú ý tới cánh tay quấn băng vải của Nhất Hạ, nói: “Lên xe.”
Nhất Hạ ngước mắt: “Đi đâu?”
Thi Viêm đạm cười: “Anh nói đi đâu thì đi đó.”
Nhất Hạ mím môi, liếc mắt nhìn cục cảnh sát phía sau một cái, lên xe Thi Viêm.
Xe chậm rãi chuyển bánh, Thi Viêm liếc Nhất Hạ một cái, rồi nhìn phía trước, hỏi: “Đến đó làm gì?”
“Không thấy Kỷ Hạo.”
Nhất Hạ nói làm Thi Viêm có chút kinh ngạc.
Nhưng Thi Viêm không biểu hiện ra ngoài, mà là lặng im trong chốc lát, lại hỏi: “Chuyện xảy ra khi nào?”
“Đã rất nhiều ngày rồi.” Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284086/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.