Giữa trưa ngày hôm sau, Thẩm Võ tới thăm Nhất Hạ, thấy Nhất Hạ vẻ mặt rầu rĩ không vui, lo lắng hỏi: “Bác sĩ nói tay ngươi không còn khả năng cứu chữa sao?”
Đang ngồi uống trà Nhất Hạ vi lăng.
Nhất Hạ mày giật giật, xoay mặt: “Ngươi nói bậy gì đó?”
“Vậy ngươi làm gì vẻ mặt như sắp chết vậy?”
“A phi phi phi.”
Nhất Hạ rất có ý kiến liếc hắn: “Miệng quạ đen.”
Thẩm Võ tâm tình thật tốt, cười hắc hắc, vừa định nói chuyện, di động báo tin nhắn.
Nhất Hạ thấy hắn sau khi xem xong tin nhắn vẻ mặt rất có phong thái, một tay đem trà đưa cho hắn, hỏi: “Vận ngọt tới à?”
“Tức nghĩa là.” Thẩm Võ vội vàng tiếp ly trà, uống một ngụm: “Nói trước a, so với việc ngươi với cái cô Liền kia chia tay không giống nhau.”
Nhất Hạ khó hiểu.
“Ta cùng Liền Tử khi đó làm sao vậy?”
“Ai!” Thẩm Võ định nói, nhưng là nghĩ nghĩ, lại không nói.
Nhất Hạ ngồi xuống bên cạnh hắn.
Nhất Hạ hỏi: “Buổi tối vội vàng đi hẹn hò, giữa trưa lại tới thăm ta.”
“Không phải.” Thẩm Võ sặc trà, đặt ly xuống, giải thích: “Không phải vào giữa trưa thì Tiểu Kỷ Hạo sẽ không có ở nhà sao.”
Nhất Hạ minh bạch ý của hắn, ngước mắt liếc hắn một cái, đạm đạm cười.
Nguyên bản muốn nói xấu Kỷ Hạo vài câu, nhưng là nghe được ở cửa có tiếng vang, Thẩm Võ sắc mặt hơi đổi.
Nhất Hạ ngước mắt, vọng với ra cửa: “Kỷ Hạo.”
“Cái gì?”
Kỷ Hạo cởi giày, cầm theo cái túi bước vào.
Cậu nhìn đến Thẩm Võ, hơi hơi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284085/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.