Sau đó Nhất Hạ mời Thi Viêm ăn cơm.
Ăn xong rồi Nhất Hạ cự tuyệt Thi Viêm tiến thêm một bước mời về nhà, Thi Viêm thấy y tâm sự nặng nề cũng không có giữ y lại.
Thi Viêm đưa Nhất Hạ đến tận ngõ nhỏ, Nhất Hạ định xuống xe, bị Thi Viêm giữ lại.
Nhất Hạ ngước mắt, Thi Viêm hỏi: “Tôi có thể đi lên hay không?”
Lông mi khẽ run rẩy, Nhất Hạ có điểm hoảng, lắc đầu.
Thi Viêm thu tay lại.
Nhất Hạ thấy cậu thất vọng, mày khẽ nhíu lại.
Y thấy Thi Viêm không nói chuyện, nghĩ nghĩ, đối Thi Viêm giải thích: “…… Tôi là sợ Kỷ Hạo đã trở về.”
Đây là lời nói thực lòng của Nhất Hạ.
Kỷ Hạo nhìn đến Thi Viêm, không biết có động thủ hay không.
Rốt cuộc, trước kia từng có hồi ức không tốt, nếu đụng phải thật đúng là khó mà nói.
Thi Viêm gật đầu, tỏ vẻ lý giải.
Nhất Hạ nhìn cậu hơi hơi giật nhẹ khóe miệng, định xuống xe, lại bị cậu giữ chặt.
Nhất Hạ quay đầu lại, không nghĩ, đôi mắt trợn to.
Thi Viêm vươn người hôn y.
Này chỉ là một cái chạm môi như chuồn chuồn lướt nước.
Cánh môi mềm mại nhẹ nhàng đụng vào, Thi Viêm hôn xong hơi hơi thối lui, nhìn Nhất Hạ, chờ y phản ứng.
Nhất Hạ ngây ngốc yên lặng nhìn cậu trong chốc lát, cuối cùng, hoảng hốt mở cửa xuống xe, không tỏ vẻ gì.
Thi Viêm nhìn theo Nhất Hạ đi vào ngõ nhỏ, khẽ mỉm cười.
Không có chán ghét, không có mắng chửi, thái độ Nhất Hạ như vậy đối với Thi Viêm mà nói, đã là đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284087/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.