“Ông chủ, có thưởng không?” Nhưng mà nhân viên nhỏ này lại rất thích làm nũng, ông chủ đối với việc này cũng chẳng có cách. Gã hơi nhún vai, ra vẻ ông chủ mà nói “Mấy cái chuyện thưởng á, phù du thôi!” Nói rồi sung sướng trốn đi coi phim hài tình cảm.
Ông chủ Dương còn đang phấn khích, trên người đã nhiều thêm một đôi tay, nhân viên nhỏ dựa vào rất gần, cơ hồ ôm luôn gã vào trong ngực “Ông chủ, chú lại rảnh rồi!”
Bên tai truyền đến tiếng thì thầm làm cả người Dương Lập còng hẳn xuống, da đầu run lên. Gã biết quỷ nhỏ đúng là hơi thích mình, nhưng mà tình cảm của gã với cậu chỉ thuộc dạng anh em thôi, hơn nữa bọn họ hơn kém nhau đến mười mấy tuổi. Thoáng tránh cái người bên cạnh đang thổi tới thổi lui, Dương Lập thủy chung vẫn làm chính mình giữ khoảng cách. Gã chống hai má nhìn màn hình, lười biếng thuận miệng trả lời “Một ông chủ mà không nhàn rồi, chẳng còn nghi ngờ gì cái cửa tiệm đấy thất bại luôn rồi”
Hàn Thiếu Hoa dựa vào lưng ghế cười, đôi mắt cong lên, nhìn chằm chằm sau lưng Dương Lập. Cơ thể này so với chính mình còn mảnh khảnh hơn, khiến người ta chỉ muốn gắt gao ôm vào trong ngực, mà cảm nhận sự ấm áp của đôi phương. Thế nên cậu lại nhanh tay nắm lấy ống tay áo, Hàn Thiếu Hoa phải gồng cả mình lên mới khiên bản thân cậu không còn vội vã như trước kia nữa, cậu sắp kiên trì không nổi rồi, chỉ sợ một ngày nào đó, chính mình sẽ chẳng thể khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-lam-on-cho-toi-bao-thuoc/1283401/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.