“Chú có nghe thấy tôi nói không?” Hàn Thiếu Hoa nhẹ giọng hỏi.
“Nghe được, nói gì nói tiếp đi!” Dương Lập vẫn cúi đầu mãi.
“Hôm nay đúng là sinh nhật nam sinh kia, tôi mời nó ăn cơm, nhưng nó lại dẫn theo một nữ sinh khác, nói là bạn gái nó vừa mới kết giao. Nữ sinh kia trước đó không lâu thì theo đuổi tôi, rồi lại bị tôi cự tuyệt. Thế là tôi nói cho nó biết, chẳng qua lúc nói hơi quá phận một chút. Cô ta liền khóc lóc chạy đi, nó cũng đấm cho tôi một phát”
“Thẳng thắn lại còn bị người đánh!” Dương Lập nhỏ giọng thì thầm.
“Bởi vì tôi không kiềm chế được cái miệng của mình” Hàn Thiếu Hoa dừng lại một chút “Tôi cũng chưa từng nghĩ nữ sinh kia lại đi cùng với nó!”
Dương Hiểu chẳng hiểu vì sao bỗng dưng giật mình một cái, trừng mắt nhìn “Cậu… Cậu thích nam sinh kia à?”
“Đại thúc, chú thật lợi hại, bình thường người nào cũng cho là tôi thích nữ sinh kia” Hàn Thiếu Hoa cười nói.
Con quỷ nhỏ thế mà lại làm cho gã cười khổ, đối diện với khuôn mặt thương tâm kia, Dương Lập lại có chút không biết phải làm sao.
“Đại thúc à, không phải là chú xem thường tôi đấy chứ?” Hàn Thiếu Hoa cẩn thận hỏi.
Đến mức phải tâm sự với một người lạ như thế này, chắc tâm trạng cậu ta yếu ớt lắm! Dương Lập vắt óc tìm từ mà nói, cố gắng làm mình trông có vẻ như là chẳng có chuyện gì “Đương nhiên là không, thích ai là tự do mỗi người thôi.”
“Cơ mà tôi làm căng quá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-lam-on-cho-toi-bao-thuoc/1283400/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.