"Chỉ là... về sau phát sinh một số chuyện ngoài ý muốn... Hồn phách Hồng Trần có thể biến mất bất cứ lúc nào... Ta chỉ có thể đưa hắn về Thương Ngô Chi Uyên......"
Liễu Khanh Nhan trầm mặc.
"Vậy hắn hiện tại cái dạng này......"
Lúc ấy Lạc Hồng Bụi chỉ là nhánh cây, hiện tại khôi phục bộ dáng người.
"Cái này à, ta thấy khí tức trong cơ thể hắn thật sự là yếu ớt quá, nên cách một hai ngày đưa vào một ít pháp lực. Lâu dài thân thể của hắn cũng dần dần chuyển tốt. Nhưng như vậy cũng không phải biện pháp, trừ phi có thể tìm được Tỏa Hồn Thảo. Nhưng ta cũng chỉ là nghe nói, lại chưa từng có gặp qua loại thảo dược đó, thật sự không biết làm như thế nào cho phải."
"Tỏa Hồn Thảo?"
Liễu Khanh Nhan trầm tư.
Băng Cơ dao động cây quạt mỉm cười. Hai người này nói chuyện mà đã quên hắn có danh xưng Diệu Thủ Thần Y.
"Tỏa Hồn Thảo đúng là có thể thu hồn phách lại. Có thể dùng khi hồn phách rời xa thân thể, ngăn cơn sóng dữ hiệu quả. Lạc Hồng Bụi như vậy ăn Tỏa Hồn Thảo tất nhiên là bảo vệ được hồn phách. Nhưng dùng Tỏa Hồn Thảo thì tánh mạng cũng bị chấm dứt, phương pháp này giống như uống rượu độc giải khát, không thể dùng tùy tiện. Thân thể Lạc Hồng Bụi đã là tiên, Tỏa Hồn Thảo giống một kích trí mạng."
Nghe Băng Cơ nói như vậy, Liễu Khanh Nhan lại khó xử. Đã nghĩ bảo vệ hồn phách Lạc Hồng Bụi, đồng thời cũng muốn bảo vệ tánh mạng của hắn.
"Vậy còn có cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283943/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.