“Nói!”
Giọng điệu lãnh khốc, bá đạo.
Liễu Khanh Nhan không sợ hắn nhìn qua một bên, không nói.
Tử Hiên rất hiểu người này là điển hình thích mềm không thích cứng. Càng đối với Liễu Khanh Nhan dùng sức mạnh thì người này lại càng dũng cảm. Hắn vội vàng nháy mắt. Mặc Dạ lại không để ý tới Tử Hiên.
Vành nón hạ xuống, lộ ra một đôi mắt đầy hàn khí, lãnh khốc, tàn nhẫn. Đó là một đôi mắt màu vàng kim. Liễu Khanh Nhan có chút hốt hoảng, phát hiện đầu óc có chút hỗn độn.
Người này, người này là...... Không đúng! Không đúng! Rốt cuộc đã gặp nhau ở nơi nào? Rốt cuộc đã gặp nhau ở nơi nào? Vì sao nghĩ không ra, nghĩ không ra!
“A.....!!!”
Mặc Dạ bị tiếng thét của Liễu Khanh Nhan khiến cho có chút không biết làm sao. Tử Hiên dùng ánh mắt trách cứ nhìn hắn.
Ngươi xem đi, chỉ biết hung dữ như vậy, cũng không biết nhường nhịn.
Hắn từ chỗ Mặc Dạ đoạt lại Liễu Khanh Nhan.
“Ngươi nhìn ngươi đã làm cái gì. Khanh Nhan chỉ dùng để yêu thương. Ta cũng không nỡ khi dễ hắn. Ngươi còn véo cổ của hắn. Ngươi cho rằng dùng vũ lực có thể giải quyết sao. Ngươi làm như vậy sẽ chỉ làm hắn càng thêm chán ghét ngươi!”
Tử Hiên đem Liễu Khanh Nhan đến bên giường. Tình huống của Liễu Khanh Nhan không tốt, ánh mắt có chút ngốc trệ.
“Khanh Nhan?”
Tử Hiên sợ hãi vẫy vẫy tay trước mặt Liễu Khanh Nhan.
“Có việc gì?”
“Á... không có, không có, cổ còn đau hay không. Ta xoa xoa cho ngươi.”
Tử Hiên miệng nói, tay liền bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283928/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.