Ba người đi về phía nam, là nơi yêu ma nhiều nhất.
Trên đường nhóm người Liễu Khanh Nhan ghé vào một khách điếm ăn lót dạ đồng thời hỏi thăm tin tức một chút.
Liễu Khanh Nhan đã chọn một chỗ ngồi trong góc. Bởi vì vẻ ngoài của mấy người họ thực sự quá gây chú ý. Tử Hiên quá mức tà mị, với mái tóc màu trắng không bình thường, giữa mi tâm là một hoa văn màu tím. Chỉ cần tinh ý là có thể nhận ra hắn là yêu vật biến hình. Mặc Dạ càng thái quá, một thân y phục màu đen không nói, còn đội một chiếc nón vành to có rèm che kín. Ở xa nhìn vào chỉ thấy một khối màu đen, không nhìn thấy mặt và tay chân.
Liễu Khanh Nhan gọi một vài món ăn, và một ít trà.
Bàn bên cạnh có một số nam tử giang hồ ngồi. Họ vừa ăn uống vừa nói cười lớn tiếng, không quan tâm lời nói của mình truyền vào tai của người ngoài.
"Lần này đến Nhạn Đãng Sơn rất nhiều danh sỹ nổi tiếng. Không chỉ Sơ Vân Quan, đương kim thiên hạ đứng thứ hai Âm Sơn Môn cũng phái lực lượng không ít. Thật sự mở rộng tầm mắt, thực đúng là..... "
Người nói là nam tử mặc y phục xanh, vẻ mặt đầy hâm mộ.
Ngồi bên cạnh là một nam tử mặt sẹo, có gương mặt đặc trưng của người đông bắc. Sau lưng hắn mang một đại dao khổng lồ, dáng vẻ dũng mãnh, bưng bát rượu lên uống ực ực. Đó cũng là một người thẳng thắn.
"Đó tính là gì, ngươi chưa nhìn thấy thôi. Ngày hôm kia ta thấy đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283927/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.