Cửu Cửu Thiên Kiếp vẫn đang diễn ra, đã đến đạo thứ sáu, Lan Thương đã bị thương rất nặng.
"Hắn có vượt qua được không?"
Những pháp khí đã được sử dụng bị hư hỏng không còn nguyên vẹn bị ném xung quanh Lan Thương.
Cửu Cửu Thiên Kiếp uy lực vô cùng mạnh mẽ, cả đám đông cũng cảm thấy kinh hãi.
Đến lúc này mà Phạn Ngữ chưa đến.
"Có thể không. Nếu đang trong tình trạng tốt thì Lan Thương còn có khả năng. Như lúc này đến đạo thứ chín sẽ là bi kịch, thời điểm đó sẽ hồn phi phách tán."
Băng Cơ lạnh nhạt nói.
"Ngươi cảm thấy nếu như Phạn Ngữ ở đây, điều gì sẽ xảy ra?"
"Đó chỉ là nếu như."
Không chừng Phạn Ngữ chưa đến Lan Thương đã chết.
Bánh bao nhỏ trong lòng Liễu Khanh Nhan dường như cảm thấy sự nguy hiểm của cha nó, cứ vặn vẹo, quơ tay chân.
Vào thời điểm đạo thứ tám đến, từ xa có một bóng người bay đến với tốc độ rất nhanh. Lan Thương cảm thấy hi vọng. Những người đang xem cũng chăm chú nhìn.
Băng Cơ cau mày nhìn thoáng qua.
Liễu Khanh Nhan bối rối.
"Không phải sao?"
"Người đến là Mặc Dạ chứ không phải Phạn Ngữ."
Lan Thương có một chút thất vọng, nhưng vẫn nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, và cũng không biểu lộ ra ngoài nhiều, tập trung ứng phó đạo thứ tám.
Đến đạo cuối cùng, là đạo mãnh liệt cùng bi thảm nhất, hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy Lan Thương không thể vượt qua.
Lần này sấm sét là lớn hơn bất kỳ lần nào trước đó. Bầu trời trở nên u ám, trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283926/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.