Thời điểm Tử Hiên xông vào nhìn thấy Băng Cơ vốn nhã nhặn lại làm ra chuyện bại hoại vô sỉ. Chuyện đã là gạo nấu thành cơm, hắn còn cố gắng che dấu, đem chăn bộc lấy hai người thành giống như nhộng.
"......"
Tử Hiên trợn mắt nhìn chằm chằm, mắt như đao chém qua!
Sau đó Băng Cơ rất tiểu nhân lại đem chăn mở ra, tỏ vẻ mình trong sạch vô tội, làm như hắn cùng Liễu Khanh Nhan không có xảy ra quan hệ loại kia, chỉ là đắp chăn nói chuyện phiếm thuần khiết. Nhưng rồi cố ý để lộ dấu vết từ cổ đến lồng ngực của đối phương, sau đó là mắt lớn trừng mắt nhỏ.
"Ngươi có ý gì?"
Khoe khoang sao, hay là đang ở thị uy? Nếu là như vậy thì Băng Cơ đã làm được!
Tử Hiên hung hăng dùng ánh mắt đánh giá hai người trên giường. Một người còn đang ngủ say hoàn toàn không biết tình huống, một người khác rất hèn mọn bỉ ổi không muốn chịu trách nhiệm.
"Ta, ta không có ý gì, kỳ thật các ngươi chỉ là hiểu lầm. Trên thực tế chúng ta cái gì cũng không có làm, không tin lời ta nói ngươi có thể hỏi hắn."
Băng Cơ hối hả đẩy Liễu Khanh Nhan, nhưng người này ngủ rất say, đẩy như thế nào cũng không tỉnh.
"......"
Tử Hiên đi qua kéo tay Băng Cơ.
"Ngươi làm gì?"
"Ngươi thô lỗ như vậy, làm đau người ta có biết không?"
"...... Kỳ thật, ta cùng hắn không có quan hệ gì, giữa chúng ta quan hệ rất thuần khiết, tuyệt đối không phải như ngươi nghĩ, hết thảy đều là hiểu lầm......"
Khóe miệng Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283918/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.