Dương Quang Trường nằm lại, bẽn lẽn nắm chăn giở lên xem tiếp, khoé môi cong cong lên gian xảo, má hây hây.
Hưing..
Anh chu môi cười ngại, chui rúc đầu luôn vào chăn, nằm đó mở to mắt ra mà dụi dụi vào bầu ngực mát mẻ của cô, nết biến thái bị ăn sâu vào máu..
---------
Cộp cộp cộp.
Tiếng va chạm giữa giày cao gót cho tất cả đều như im lặng lại để nhìn.
Dáng người cao, ba vòng đẩy đà như người mẫu, khuôn mặt tròn bầu bĩnh cùng đôi mắt phượng sắc xảo.
Nhìn sơ qua chẳng ai nhìn ra cái khuôn mặt này đã chỉnh sửa hơn năm phần.
Ả đi thẳng đến phòng chủ tịch, ánh mắt lộ rõ vẻ thâm sâu.
Cốc cốc.
"Vào đi."
Cạch.
"Trường Tổng!" Cô ta đóng cửa, từng bước từng bước tự tin đi tới Dương Quang Trường. "Em là thư kí mới, tên là Thanh Linh."
"..." Dương Quang Trường giương mắt lên, đôi mắt lạnh nhạt khó hiểu được anh đang nghĩ gì. "Thư kí?"
"Vâng." Thanh Linh nở nụ cười, má to làm che kín mắt, ả đặt một sấp tài liệu lên bàn anh. "Đây là báo cáo ạ, em vừa sắp xếp lại, anh có thể xem qua một chút."
Dương Quang Trường nhìn chằm chằm, Thanh Linh có chút ngượng, đưa tay ôm má mình không dám đối mắt. "Sao, sao anh nhìn em như vậy? Mặt em dính gì sao?"
"Không." Dương Quang Trường quay lại làm việc, khoé môi nhếch lên cười khó hiểu. "Cô ra ngoài được rồi."
"Dạ." Ả nắm thóp được rồi, không uổng công bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806250/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.